- Joined
- 27 August 2020
- Bài viết
- 28
- Likes
- 6
- Points
- 2
Năm Ký Tự, Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé là một truyện được tác giả Jun197 viết, hẳn các bạn còn nhớ một câu chuyện mà tác giả này đã từng viết rất nổi tiếng đúng không ? Tiếp nối sự thành công đó giờ đây các bạn cùng đắm chìm vào những câu chuyện tình yêu đầy nước mắt mà tác giả gửi gắm.
------------
Truyện: Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé
Tác giả: Jun197
Cập nhật: Chương 9 (mới nhất)
*Chương mở đầu:
Buổi chiều thu, từng cánh lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Những tia nắng hồng của buổi trời chiều khẽ len lỏi qua từng chiếc lá vẫn còn sót lại trên cành cây.
Hình ảnh một cô gái đang mỉm cười nhặt từng chiếc lá lên ngắm ngía trông thật buồn cười...!
"Cậu vẫn như thế , vẫn mãi nô đùa như một đứa trẻ con. Vẫn vô tư trong sáng như những trang giấy trắng...!" Tôi lặng lẽ nhìn em , người con gái đã mang đến cho tôi rất nhiều khung bậc cảm xúc.
_Bảo hâm, cậu nhìn xem chiếc lá này xinh không? Cô gái ấy, mỉm cười nhẹ rồi đưa cái chiếc lá đang cầm trong tay ra cho tôi xem.
_Ờ. Nó xinh lắm. xinh như cậu vậy. Tôi thoáng nhìn rồi cầm nhẹ chiếc lá ấy rồi đáp. Ngược lại, cô nàng trước mặt tôi thoáng bối rối đôi má ửng hồng không phải vì nắng mà là vì ngượng...!
_Cậu cứ đùa. hai bàn tay đan xen vào nhau , đầu khẽ cụp xuống bối rối nói.
_Thật mà. Mà cái chuyện cậu sắp đi du học cậu đã suy nghĩ lại chưa? Tôi rụt rè hỏi, vì thật sự tôi không muốn cô ấy đi chút nào cả ?
_Tớ quyết định rồi , 2 năm sau tớ sẽ quay về mà. Hihi. Nhung mỉm cười rồi nhẹ nhàng ngồi xuống dưới đám lá khô vừa rụng. Ngày hôm ấy nhỏ mặc một chiếc váy màu trắng , trên ống tay được thêm ít họa tiết tạo nên một nét xinh rất khác. Đôi giày búp bê nhỏ màu xanh và chiếc tai phone màu trắng được quàng trước ngự* và khi kết hợp với chiếc túi xách màu hồng tạo nên vẻ xinh có một không hai khi tôi khẽ rút chiếc máy điện thoại ra chụp ảnh và chỉ kịp thốt lên rằng : "Ôi...! Có phải không trời " . Trong bức ảnh : cậu đang ngồi cầm trên tay chiếc lá, đôi lúc có những ngọn gió nhẹ khẽ làm mái tóc đung đưa trong gió...! Cảnh có , người có mà sao có vẻ cô đơn thế !
_Nhung ơi...! Tớ... Tôi khẽ ngập ngừng nhìn cậu. Nhưng đáp lại ánh mắt đó là sự khó hiểu của cậu dành cho tớ. Tớ không hiểu rằng trong ý nghĩ của cậu có những gì ...?
_Không phải nói gì đâu. Ngốc ạ ! Tớ hiểu mà. Cậu nói. Nhưng cậu đâu biết trong câu trả lời của cậu nó xa vời quá. Tớ không nắm rõ được trong câu trả lời đấy có bao nhiêu % dành cho tớ.
Hoàng hôn cũng đã gần xuống núi, ánh sáng ban ngày cũng đã dần dần mờ lại . Từng cơn gió lại thổi mạnh hơn! Nhận thấy cậu có vẻ lạnh rồi.
_Muộn rồi, về thôi. Mai cậu còn phải lên máy bay đấy. Tôi khẽ nói.
_Ừ.
Trên đường đi về, tớ và cậu vẫn im lặng không ai nói với ai một lời. Mỗi người có một cảm xúc riêng...!
__________________________________
10h tớ bước ra sân bay để tiễn cậu. Nhưng không, tớ không dám cậu à. Tớ chỉ dám đứng nhìn cậu từ xa...! Cậu đang đứng chào hỏi những người thân , ae trong gia đình. Có những lời muốn nói trong trái tim tớ, tớ muốn nói hết cho cậu nghe..!
Nhiều người nhìn tớ như một vật kì lạ. Bởi tớ chỉ dám nép sau cánh cửa để nhìn cậu..!
Ánh mắt cậu nhìn xung quanh như đang tìm kiếm cái gì đấy. Tớ không chắc chắn ánh mắt đó của cậu tìm ai. Nhưng thôi, nước mắt tớ rơi ra rồi cậu ơi...! Tớ chưa kịp nói rằng:"Tớ Thích Cậu" thì cậu nói cậu sắp đi du học...!
*Hihi* đôi lúc cậu hỏi tớ có sao không? Nhưng tớ chỉ cố gượng cười và nói *Tớ không sao đâu*
Trở về hiện tại, tớ quay mặt vào thì không thấy cậu đâu cả : tớ chạy thật nhanh vào, để tìm để kiếm. Nhưng không , tớ không thấy...!
Mỉm cười nhìn lên trời : "Cậu đi mạnh khỏe nhá , 2 năm , tớ chỉ đợi 2 năm nữa thôi đấy...!"
Chương I :
"Thời gian thấm thoát cũng trôi nhanh quá cậu ơi. Cậu biết không? Trong 2 năm vừa qua tớ lớn và xinh trai, chững chạc hơn nhiều rồi đấy ! Tớ thì không có tin tức gì về Cậu , vẫn im lặng tới đáng sợ...! Mỗi lúc tớ buồn, tớ nhớ ,tớ lại đem cái album ảnh ra. Và sờ lên khuôn mặt của cô gái trong ảnh...! Cậu thật xinh, không phải nói là quá xinh. Bây giờ đã đến thời gian 2 năm rồi..! Cậu về chưa, cậu ở đâu??? Tôi lặng lẽ dừng bút và cất cuốn sổ nhật ký ấy đi. Thả mình xuống giường , tận hưởng sự êm ái thoải mái ấy chưa được bao lâu. Tôi vội bật dậy và chuẩn bị tới trường.
Dắt chiếc xe máy điện ra khỏi nhà. Tôi phóng đi, nhìn lại quang cảnh 2 năm trước..! Lúc đi học hay đi về đều có một giọng nói líu ríu , một bóng hình phía sau lưng tôi. Nhưng sao giờ đây, cảnh vật vẫn còn đó chỉ thay đổi ít nhiều mà người lại đâu mất.
_Haizz. Tôi thở dài rồi hướng mắt về phía trước.
_Bảo. Quay đầu lại nhìn thì thấy thằng bạn đang cười.
_Gì mày ?
_Không..!
Hai thằng đi song song chém gió trên trời xuống dưới đất cho đến khi tới cổng trường.
_Hì, chào buổi sáng nhá hai cậu. Nhỏ Linh lớp trưởng híp mắt rồi mỉm cười chào chúng tôi khi đang đi cùng đám bạn.
_Chào cậu. You too.
Nói xong tôi dắt xe vào nhà để xe rồi ung dung đút tay vào túi quần và bước lên lớp.
Trong lớp thì cũng có vài đứa đến rồi, chúng bạn tụ tập lại nói chuyện về đề tài game và gái là nhiều. Cất cặp sách vào ngăn bàn, tôi đi ra hành lang lớp và nhìn xuống phía dưới sân trường. Mỗi người làm một việc, có đám học sinh lại ung dung ngồi tám chuyện. Có đám lại chạy nhảy nô đùa một số khác thì dọn dẹp, vệ sinh. Mỗi người một vẻ, mỗi người một việc...!
Đang thả hồn thì có một giọng nói ở phía dưới sân gọi lên:
_Này ! Tôi thơ thẫn tìm kiếm cái giọng nói ấy ở đâu thì .
_Tớ ở đây ! Tôi cúi đầu xuống tí nữa thì thấy Linh đang vẫy vẫy tay và mỉm cười khi cùng đi với thằng Công.
_Sao? Tôi nhíu mày hỏi nhưng Linh và thằng bạn đã đi rồi.
Nói sơ qua về ngôi trường THPT NGUYỄN TRÃI chúng tôi đang học gồm có 4 tầng. 2 dãy nhà để xe. 1 căn tin phía bên trái cách văn phòng 10 m. Lớp chúng tôi ở dãy tầng 3 bên phải cầu thang đi lên. Lôi thôi ,dài dòng quá cũng không bằng đặc điểm duy nhất là lớp chúng tôi 12a2.
_Này...!
_Hả...hả...! Tôi giật mình quay sang thì thấy Công đang bỏ cặp xuống.
_Mày nghĩ gì thế ? Đôi lúc tao thấy mày sao sao ý.
_Sao cái gì ?
_Mà tao hỏi cái này : Mày thấy Linh thế nào ? Nó chống cằm hỏi đôi mắt lại hướng về phía nhỏ lớp trưởng.
_Xinh, học giỏi, very good..!
_Mày thấy tao cua được không? Nó chớp mắt hỏi tôi.
_Chịu.
_Có thằng bạn thân như mày cũng chán quá.
_why?
_Tao cũng chả hiểu trong đầu mày nghĩ gì nữa. Con gái thì mày không bao giờ đề cập. Yêu đương càng không? Tao nghĩ mày nên xem lại giới tính của mình đi. Thằng Công nói rồi lấy tay chỉ vào trong quần tôi.
_Kệ tao...!
Đang nói chuyện thì nghe ồn ào ngoài cửa lớp. 5 phút sau thì có một anh chàng lớp cạnh bên trên tay cầm theo một bó hoa hồng tầm trên chục bông tiến tới bàn nhỏ Linh.
Nhìn qua vẻ mặt thằng Công tôi cảm nhận được nó đang bàng hoàng . Khỏi phải nói chứ mặt nó trông như vẻ khó chịu lắm.
_Linh, mình biết hôm nay là sinh nhật cậu nên mình đã cố ý mua một bó hoa với 18 bông hồng này tặng cậu. Cậu biết không tớ thích cậu lâu lắm rồi. Những lúc thấy cậu mỉm cười bên cạnh một người con trai khác tớ thấy trong tim mình chợt nói... Cậu làm bạn gái tớ nhá Linh. Anh chàng này qùy xuống rồi đưa bó tới trước mặt nhỏ lớp trưởng. Khi bước vào lớp tôi, anh chàng này đi theo với nhiều đứa bạn cho nên lúc anh chàng tỏ tình nhờ số đông dư luận :
_Đồng ý đi...đồng ý đi.. Đồng ý đi...blap...blap...! Linh vẻ mặt bối rối, ngượng ngừng. Nói sơ qua về nhỏ: Linh có khuôn mặt dễ xương, xinh trên má có 1 lúm đồng tiền bên trái. Tóc nhỏ cắt mái xéo bên trước. Phần dưới được uốn xoăn nhẹ. Linh cũng là một trong những hoa khôi của trường nhiều vệ tinh theo đuổi.
Quay về hiện tại, Linh đang lúng túng không biết làm thế nào thì đúng lúc thằng Công nắm tay nhỏ đi ra ,nhưng đi được vài bước thì :
_Mày làm cái gì thế ? Anh chàng tặng quà hỏi.
_Linh không nhận quà của mày đâu . Về đi. Thằng Công vẻ dứt khoát.
_Mày im.
_Linh, cậu...! Anh chàng kia hỏi tiếp.
_Xin lỗi bạn. Thực sự mình cũng cảm ơn vì đã chúc mừng sinh nhật mình. Nhưng mình xin lỗi vì thật sự mình cũng đang thầm yêu một người. Linh đỏ mặt , bối rối nói.
_Wow...ôi...Hoa khôi cũng yêu đơn phương...ai vậy ta...ghê hôn...! Tiếng xì xào nổi lên đều xoay quanh một vấn đề là
Linh-hoa khôi của trường đang yêu đơn phương một chàng trai.
_Cậu..! Thằng Công buông đôi tay Linh ra rồi bất chợt khẽ nói.
_Hi. Cảm ơn. Linh mỉm cười rồi quay xuống vị trí của mình để chuẩn bị bắt đầu vào học.
Tôi vẫn thế, vẫn thấy , vẫn nghe nhưng tôi cũng chả quan tâm là mấy. Vì từ lớp 10 tới lớp 12 ,lớp tôi cũng được nhiều anh chàng lớp khác vào hỏi thăm vì để vào làm quen với bọn con gái trong lớp.
_Hì. Nhi tự nhiên quay xuống mỉm cười với tôi.
_Sao? Tôi nhíu mắt hỏi.
_Ghê à nhá...!
_What ?
_Tự hiểu. Nói xong nhỏ quay ngoắt lên.
_Ớ. Con khùng..! Tôi lẩm nhẩm.
15 phút sau, thì cũng vào học. Tiết đầu tiên là tiết Toán - Cô Trà dạy.
_Chào cả lớp, chúng ta có ai xung phong lên trả bài cũ không? Cô Trà ngồi xuống rồi nhẹ nhàng lấy sách vở ra.
Một vài cánh tay đưa lên, một số khác lại không? Còn tôi, tôi vẫn im lặng, vẫn chú ý nhìn vào vở để tránh đi ánh mắt để tìm đối tượng để mời lên bảng.
Thằng Công ngồi một bên tôi lại đang thở dài và cứ nhìn sang Linh. Chắc nó cũng đang tò mò vì không biết người Linh đang nói tới là ai.
Xong chỗ kiểm tra bài cũ thì chúng tôi lại bắt đầu tập trung vào những con số, đồ thị...! Có nhiều đứa khác lại nói chuyện bằng cách viết vào giấy rồi cứ chuyền qua chuyền lại.
Quay sang Linh, cô nàng lớp trưởng cũng đang hăng hái viết và giải. Có đôi lúc, Linh lại cắn bút như có vẻ gặp bài toán khó.
Đang thơ thẩn nhìn thì bổng:
_Ôi.... Ớ. Tôi vội quay mặt đi khi có vẻ như Linh biết đang có ai nhìn mình nên hướng mắt quay qua thì thấy tôi.
Không phải tôi thích nhỏ đâu. Các bạn khoan hãy hiểu nhầm! Tôi chỉ nhìn xem lúc cô ấy bối rối hay bí bách, phản ứng của cô ấy sao thôi...!
Tầm 20 phút sau tiếng trống báo tiết học kết thúc và dành cho sự giải trí của 5 phút ra chơ,i !!!
------------
Truyện: Năm Ký Tự - Cậu Đừng Bỏ Tớ Nhé
Tác giả: Jun197
Cập nhật: Chương 9 (mới nhất)
*Chương mở đầu:
Buổi chiều thu, từng cánh lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Những tia nắng hồng của buổi trời chiều khẽ len lỏi qua từng chiếc lá vẫn còn sót lại trên cành cây.
Hình ảnh một cô gái đang mỉm cười nhặt từng chiếc lá lên ngắm ngía trông thật buồn cười...!
"Cậu vẫn như thế , vẫn mãi nô đùa như một đứa trẻ con. Vẫn vô tư trong sáng như những trang giấy trắng...!" Tôi lặng lẽ nhìn em , người con gái đã mang đến cho tôi rất nhiều khung bậc cảm xúc.
_Bảo hâm, cậu nhìn xem chiếc lá này xinh không? Cô gái ấy, mỉm cười nhẹ rồi đưa cái chiếc lá đang cầm trong tay ra cho tôi xem.
_Ờ. Nó xinh lắm. xinh như cậu vậy. Tôi thoáng nhìn rồi cầm nhẹ chiếc lá ấy rồi đáp. Ngược lại, cô nàng trước mặt tôi thoáng bối rối đôi má ửng hồng không phải vì nắng mà là vì ngượng...!
_Cậu cứ đùa. hai bàn tay đan xen vào nhau , đầu khẽ cụp xuống bối rối nói.
_Thật mà. Mà cái chuyện cậu sắp đi du học cậu đã suy nghĩ lại chưa? Tôi rụt rè hỏi, vì thật sự tôi không muốn cô ấy đi chút nào cả ?
_Tớ quyết định rồi , 2 năm sau tớ sẽ quay về mà. Hihi. Nhung mỉm cười rồi nhẹ nhàng ngồi xuống dưới đám lá khô vừa rụng. Ngày hôm ấy nhỏ mặc một chiếc váy màu trắng , trên ống tay được thêm ít họa tiết tạo nên một nét xinh rất khác. Đôi giày búp bê nhỏ màu xanh và chiếc tai phone màu trắng được quàng trước ngự* và khi kết hợp với chiếc túi xách màu hồng tạo nên vẻ xinh có một không hai khi tôi khẽ rút chiếc máy điện thoại ra chụp ảnh và chỉ kịp thốt lên rằng : "Ôi...! Có phải không trời " . Trong bức ảnh : cậu đang ngồi cầm trên tay chiếc lá, đôi lúc có những ngọn gió nhẹ khẽ làm mái tóc đung đưa trong gió...! Cảnh có , người có mà sao có vẻ cô đơn thế !
_Nhung ơi...! Tớ... Tôi khẽ ngập ngừng nhìn cậu. Nhưng đáp lại ánh mắt đó là sự khó hiểu của cậu dành cho tớ. Tớ không hiểu rằng trong ý nghĩ của cậu có những gì ...?
_Không phải nói gì đâu. Ngốc ạ ! Tớ hiểu mà. Cậu nói. Nhưng cậu đâu biết trong câu trả lời của cậu nó xa vời quá. Tớ không nắm rõ được trong câu trả lời đấy có bao nhiêu % dành cho tớ.
Hoàng hôn cũng đã gần xuống núi, ánh sáng ban ngày cũng đã dần dần mờ lại . Từng cơn gió lại thổi mạnh hơn! Nhận thấy cậu có vẻ lạnh rồi.
_Muộn rồi, về thôi. Mai cậu còn phải lên máy bay đấy. Tôi khẽ nói.
_Ừ.
Trên đường đi về, tớ và cậu vẫn im lặng không ai nói với ai một lời. Mỗi người có một cảm xúc riêng...!
__________________________________
10h tớ bước ra sân bay để tiễn cậu. Nhưng không, tớ không dám cậu à. Tớ chỉ dám đứng nhìn cậu từ xa...! Cậu đang đứng chào hỏi những người thân , ae trong gia đình. Có những lời muốn nói trong trái tim tớ, tớ muốn nói hết cho cậu nghe..!
Nhiều người nhìn tớ như một vật kì lạ. Bởi tớ chỉ dám nép sau cánh cửa để nhìn cậu..!
Ánh mắt cậu nhìn xung quanh như đang tìm kiếm cái gì đấy. Tớ không chắc chắn ánh mắt đó của cậu tìm ai. Nhưng thôi, nước mắt tớ rơi ra rồi cậu ơi...! Tớ chưa kịp nói rằng:"Tớ Thích Cậu" thì cậu nói cậu sắp đi du học...!
*Hihi* đôi lúc cậu hỏi tớ có sao không? Nhưng tớ chỉ cố gượng cười và nói *Tớ không sao đâu*
Trở về hiện tại, tớ quay mặt vào thì không thấy cậu đâu cả : tớ chạy thật nhanh vào, để tìm để kiếm. Nhưng không , tớ không thấy...!
Mỉm cười nhìn lên trời : "Cậu đi mạnh khỏe nhá , 2 năm , tớ chỉ đợi 2 năm nữa thôi đấy...!"
Chương I :
"Thời gian thấm thoát cũng trôi nhanh quá cậu ơi. Cậu biết không? Trong 2 năm vừa qua tớ lớn và xinh trai, chững chạc hơn nhiều rồi đấy ! Tớ thì không có tin tức gì về Cậu , vẫn im lặng tới đáng sợ...! Mỗi lúc tớ buồn, tớ nhớ ,tớ lại đem cái album ảnh ra. Và sờ lên khuôn mặt của cô gái trong ảnh...! Cậu thật xinh, không phải nói là quá xinh. Bây giờ đã đến thời gian 2 năm rồi..! Cậu về chưa, cậu ở đâu??? Tôi lặng lẽ dừng bút và cất cuốn sổ nhật ký ấy đi. Thả mình xuống giường , tận hưởng sự êm ái thoải mái ấy chưa được bao lâu. Tôi vội bật dậy và chuẩn bị tới trường.
Dắt chiếc xe máy điện ra khỏi nhà. Tôi phóng đi, nhìn lại quang cảnh 2 năm trước..! Lúc đi học hay đi về đều có một giọng nói líu ríu , một bóng hình phía sau lưng tôi. Nhưng sao giờ đây, cảnh vật vẫn còn đó chỉ thay đổi ít nhiều mà người lại đâu mất.
_Haizz. Tôi thở dài rồi hướng mắt về phía trước.
_Bảo. Quay đầu lại nhìn thì thấy thằng bạn đang cười.
_Gì mày ?
_Không..!
Hai thằng đi song song chém gió trên trời xuống dưới đất cho đến khi tới cổng trường.
_Hì, chào buổi sáng nhá hai cậu. Nhỏ Linh lớp trưởng híp mắt rồi mỉm cười chào chúng tôi khi đang đi cùng đám bạn.
_Chào cậu. You too.
Nói xong tôi dắt xe vào nhà để xe rồi ung dung đút tay vào túi quần và bước lên lớp.
Trong lớp thì cũng có vài đứa đến rồi, chúng bạn tụ tập lại nói chuyện về đề tài game và gái là nhiều. Cất cặp sách vào ngăn bàn, tôi đi ra hành lang lớp và nhìn xuống phía dưới sân trường. Mỗi người làm một việc, có đám học sinh lại ung dung ngồi tám chuyện. Có đám lại chạy nhảy nô đùa một số khác thì dọn dẹp, vệ sinh. Mỗi người một vẻ, mỗi người một việc...!
Đang thả hồn thì có một giọng nói ở phía dưới sân gọi lên:
_Này ! Tôi thơ thẫn tìm kiếm cái giọng nói ấy ở đâu thì .
_Tớ ở đây ! Tôi cúi đầu xuống tí nữa thì thấy Linh đang vẫy vẫy tay và mỉm cười khi cùng đi với thằng Công.
_Sao? Tôi nhíu mày hỏi nhưng Linh và thằng bạn đã đi rồi.
Nói sơ qua về ngôi trường THPT NGUYỄN TRÃI chúng tôi đang học gồm có 4 tầng. 2 dãy nhà để xe. 1 căn tin phía bên trái cách văn phòng 10 m. Lớp chúng tôi ở dãy tầng 3 bên phải cầu thang đi lên. Lôi thôi ,dài dòng quá cũng không bằng đặc điểm duy nhất là lớp chúng tôi 12a2.
_Này...!
_Hả...hả...! Tôi giật mình quay sang thì thấy Công đang bỏ cặp xuống.
_Mày nghĩ gì thế ? Đôi lúc tao thấy mày sao sao ý.
_Sao cái gì ?
_Mà tao hỏi cái này : Mày thấy Linh thế nào ? Nó chống cằm hỏi đôi mắt lại hướng về phía nhỏ lớp trưởng.
_Xinh, học giỏi, very good..!
_Mày thấy tao cua được không? Nó chớp mắt hỏi tôi.
_Chịu.
_Có thằng bạn thân như mày cũng chán quá.
_why?
_Tao cũng chả hiểu trong đầu mày nghĩ gì nữa. Con gái thì mày không bao giờ đề cập. Yêu đương càng không? Tao nghĩ mày nên xem lại giới tính của mình đi. Thằng Công nói rồi lấy tay chỉ vào trong quần tôi.
_Kệ tao...!
Đang nói chuyện thì nghe ồn ào ngoài cửa lớp. 5 phút sau thì có một anh chàng lớp cạnh bên trên tay cầm theo một bó hoa hồng tầm trên chục bông tiến tới bàn nhỏ Linh.
Nhìn qua vẻ mặt thằng Công tôi cảm nhận được nó đang bàng hoàng . Khỏi phải nói chứ mặt nó trông như vẻ khó chịu lắm.
_Linh, mình biết hôm nay là sinh nhật cậu nên mình đã cố ý mua một bó hoa với 18 bông hồng này tặng cậu. Cậu biết không tớ thích cậu lâu lắm rồi. Những lúc thấy cậu mỉm cười bên cạnh một người con trai khác tớ thấy trong tim mình chợt nói... Cậu làm bạn gái tớ nhá Linh. Anh chàng này qùy xuống rồi đưa bó tới trước mặt nhỏ lớp trưởng. Khi bước vào lớp tôi, anh chàng này đi theo với nhiều đứa bạn cho nên lúc anh chàng tỏ tình nhờ số đông dư luận :
_Đồng ý đi...đồng ý đi.. Đồng ý đi...blap...blap...! Linh vẻ mặt bối rối, ngượng ngừng. Nói sơ qua về nhỏ: Linh có khuôn mặt dễ xương, xinh trên má có 1 lúm đồng tiền bên trái. Tóc nhỏ cắt mái xéo bên trước. Phần dưới được uốn xoăn nhẹ. Linh cũng là một trong những hoa khôi của trường nhiều vệ tinh theo đuổi.
Quay về hiện tại, Linh đang lúng túng không biết làm thế nào thì đúng lúc thằng Công nắm tay nhỏ đi ra ,nhưng đi được vài bước thì :
_Mày làm cái gì thế ? Anh chàng tặng quà hỏi.
_Linh không nhận quà của mày đâu . Về đi. Thằng Công vẻ dứt khoát.
_Mày im.
_Linh, cậu...! Anh chàng kia hỏi tiếp.
_Xin lỗi bạn. Thực sự mình cũng cảm ơn vì đã chúc mừng sinh nhật mình. Nhưng mình xin lỗi vì thật sự mình cũng đang thầm yêu một người. Linh đỏ mặt , bối rối nói.
_Wow...ôi...Hoa khôi cũng yêu đơn phương...ai vậy ta...ghê hôn...! Tiếng xì xào nổi lên đều xoay quanh một vấn đề là
Linh-hoa khôi của trường đang yêu đơn phương một chàng trai.
_Cậu..! Thằng Công buông đôi tay Linh ra rồi bất chợt khẽ nói.
_Hi. Cảm ơn. Linh mỉm cười rồi quay xuống vị trí của mình để chuẩn bị bắt đầu vào học.
Tôi vẫn thế, vẫn thấy , vẫn nghe nhưng tôi cũng chả quan tâm là mấy. Vì từ lớp 10 tới lớp 12 ,lớp tôi cũng được nhiều anh chàng lớp khác vào hỏi thăm vì để vào làm quen với bọn con gái trong lớp.
_Hì. Nhi tự nhiên quay xuống mỉm cười với tôi.
_Sao? Tôi nhíu mắt hỏi.
_Ghê à nhá...!
_What ?
_Tự hiểu. Nói xong nhỏ quay ngoắt lên.
_Ớ. Con khùng..! Tôi lẩm nhẩm.
15 phút sau, thì cũng vào học. Tiết đầu tiên là tiết Toán - Cô Trà dạy.
_Chào cả lớp, chúng ta có ai xung phong lên trả bài cũ không? Cô Trà ngồi xuống rồi nhẹ nhàng lấy sách vở ra.
Một vài cánh tay đưa lên, một số khác lại không? Còn tôi, tôi vẫn im lặng, vẫn chú ý nhìn vào vở để tránh đi ánh mắt để tìm đối tượng để mời lên bảng.
Thằng Công ngồi một bên tôi lại đang thở dài và cứ nhìn sang Linh. Chắc nó cũng đang tò mò vì không biết người Linh đang nói tới là ai.
Xong chỗ kiểm tra bài cũ thì chúng tôi lại bắt đầu tập trung vào những con số, đồ thị...! Có nhiều đứa khác lại nói chuyện bằng cách viết vào giấy rồi cứ chuyền qua chuyền lại.
Quay sang Linh, cô nàng lớp trưởng cũng đang hăng hái viết và giải. Có đôi lúc, Linh lại cắn bút như có vẻ gặp bài toán khó.
Đang thơ thẩn nhìn thì bổng:
_Ôi.... Ớ. Tôi vội quay mặt đi khi có vẻ như Linh biết đang có ai nhìn mình nên hướng mắt quay qua thì thấy tôi.
Không phải tôi thích nhỏ đâu. Các bạn khoan hãy hiểu nhầm! Tôi chỉ nhìn xem lúc cô ấy bối rối hay bí bách, phản ứng của cô ấy sao thôi...!
Tầm 20 phút sau tiếng trống báo tiết học kết thúc và dành cho sự giải trí của 5 phút ra chơ,i !!!