Truyện Hay Casino Ký Sự

Truyện đam mỹ, truyện ma, truyện tình cảm, truyện hàn quốc
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 1: Hành trình đầu tiên.

Sài Gòn ngày XX/06/200X, sân bay Tân Sơn Nhất.

Hành trang lỉnh kỉnh cùng với hi vọng vào một tương lai tươi sáng, tôi lên đường du học, đích đến là một đất nước xa lạ mà theo tôi tìm hiểu thì khá là yên bình, New Zealand. Ngồi máy bay khoảng chục tiếng, cuối cùng tôi cũng tới nơi mà mình sẽ gắng liền vài năm tiếp theo của cuộc đời, Auckland, thành phố lớn nhất New Zealand (từ đây sẽ viết tắt là NZ).

Đến nơi, ổn định chỗ ở (chỗ mình ở cách trung tâm Auckland đến 30p đi bus), mình bắt bus tót lên ngay trung tâm để tham quan, shopping. Địa điểm mình tới đầu tiên là Sky Tower, cảm giác của mình là .... cao vcl, mua vé thang máy đi lên không thôi mà mất 20$ New (khoảng 300k thời giá lúc đó), lên đến nơi tay chân run lẩy bẩy vì mình sợ độ cao Đã vậy còn nhìn mấy chú tây chơi trò cột dây nhảy từ đỉnh tháp xuống đất (tương tự như bungy jumping), nhìn hãi vl. Vậy mà lúc đó chả hiểu sao nổi máu anh hùng (khùng) muốn chơi thử cho biết. Nghĩ là làm, bỏ gần 150$ làm thử phát . Đệt mợ, thề với các bạn, ở ngoài nhìn bọn nó nhảy thì thích vl ra, tới lúc mình mặc quần áo bảo hộ vào, ra chổ nhảy để bọn nó móc dây vào thì muốn đái mịe nó ra quần . Thấy là chơi ngu rồi, nhưng ko lẽ đã trả tiền, chuẩn bị xong hết rồi giờ lại đòi quay vô thì vừa mất tiền vừa nhục để đâu cho hết. Thế là quyết định ..... nhắm mắt đưa chân mà phi xuống. Mà tư thế của mình lúc nhảy ko đỡ được các bác ạ, người ta nhảy thì dang tay ra như ch** bay tự do, còn mình thì nhảy cắm đầu chổng mông như nhảy cầu ý, nhìn cứ như té lầu chứ chả phải tự nguyện enjoy cái mợ gì cả. Sau giây rút rớt tự do, cuộc đời mình trôi xẹt qua trong mắt như cuốn phim chiếu chậm (phim con mịe gì toàn thấy JAV, sợ chưa được XH gái tây mà ra đi thì... , tí nữa thì ngất cmnl . Tự thề với lòng là từ nay về sau thằng nào con nào rủ chơi trò này thì cứ xác cmn định là ăn của mình.

Sau trò chơi ngu kinh hoàng, mình đáp đất, đầu vẫn quay mòng mòng, lòng vòng thế nào lại lọt ngay vào cái casino kế bên, vậy là bắt đầu từ đây đời mình rẽ sang một hướng khác....
 
Last edited by a moderator:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 2: Cờ bạc đãi người mới

Bước vào Sky Casino, cái đầu tiên đập vào mắt mình là … gái. Đệt mợ 2 em tây hàng ngon vcl, mặc đồ bikini con thỏ như trong JAV, ngực to (theo kinh nghiệm của mình là hàng thật, ko bơm ) eo thon, mông tròn căng mọng . Hai em đứng trước của casino ngúng nguẩy làm mình tí chút là ở tù rồi . Nhìn đã con mắt, mình lấy khăn lau nước dãi rồi hùnh hổ quyết tâm vào casino kiếm vốn chút ra check hàng tay mới được héhé .

Vào bên trong, đập vào mắt mình là hàng chục dãy máy slot machine kéo dài, chắc phải mấy trăm máy, nhìn mà muốn ngợp. Trước giờ chả biết slot machine là cái khỉ gì, toàn xem phim thấy bọn nó cho tiền vào rồi kéo, trúng jackpot ầm ầm. Với suy nghĩ là chơi vui mỗi thứ một chút cho biết, vậy là cũng thử kéo máy coi như thế nào. Đút tờ 20$ vào máy, thấy mấy mợ Chinese kế bên bấm như nào thì mình cũng bấm như thế. Mới đầu bấm 1 phát mất 20c, ờ cũng ko sao, bấm được 15′ đi tong 20$ WTF, cái máy này nó nuốt tiền con kinh hơn cái máy đua ngựa ở VN nữa. Đệt , vét túi còn được 2 xu 2$ lẻ, tọng vào máy luôn, nuốt luôn cho chết cmm đê . Định là bấm 2 phát, mỗi phát 2$ luôn rồi ra chỗ khác chơi, phát đầu tạch, phát thứ 2… tạch nốt, ngúng nguẩy phủi đít đứng dậy thì tít tít tít tít ò e ò e ò e ….. CLGT công an hốt chăng, cái máu cờ bạc chui ở vn làm mình tí nữa són. Nhìn lại màn hình thì thấy … ôi cái đệt, em trúng jackpot các thím ạ 1500$, mấy mẹ chinese kế bên xí xô xí xào nhìn mặt ghen tị hãm vcc . Ôi đời mình đã lên hương, trong đầu đã nghĩ tới cái cảnh sút penalty với mấy em tây chân dài tới nách đêm nay . Đợi không lâu, có một em người đảo (dân bản xứ ở đây, gọi là Maori), tới ghi cho mình tờ giấy, hí hửng ra quầy lãnh tiền. Thật là vl, thằng công tử ăn bám trước giờ chưa bao giờ làm ra tiền, giờ cầm 1 cục tiền tuy ko phải là lớn nhưng cảm giác cứ như lên tiên ấy các bác ạ

Bỏ tiền vào túi, xéo xẹc mơ tuya, vỗ cái bộp, tự tin bước vào khu khác. Khu chơi bài, khu này là mình chơi với dealer, ăn thua trực tiếp với casino nên khá nhiều người chơi, đủ mọi thành phần nhưng theo cảm nhận là rất nhiều châu Á da phần là chinese, lất át hẳn số lượng tây chơi bài khu vực này. Đúng là dân tây chơi bài xả stress, chơi cho vui, còn dân châu Á thì chơi kiểu ăn thua, đầy rẫy các con bạc khát nước .

Mình trước giờ ở VN, toàn chơi tiến lên, xì dách. Qua đây thấy bọn nó chơi Black Jack cũng tương tự như xì dách (21 điểm) nhưng cách chơi có khác đôi chút, bọn nó lật hết bài lên, chả úp gì cả, người chơi được phát 2 lá, cái thì lật trước 1 lá. Người chơi muốn dừng bao nhiêu điểm cũng được, kéo cũng thoải mái, 6-7 lá cũng ko sao, miễn sao ko bust (22 điểm trở lên). Nếu bust thì nó lấy tiền bet của mình ngay, chả cần biết bài nó bao nhiêu điểm (ngay cả nếu như nó kéo bài bị bust giống mình thì mình vẫn thua). Sau khi người chơi kéo hết rồi thì tới cái kéo bài, bài cái phải từ 17 điểm trở lên, nếu dứoi 17 thì bắt buộc phải keo tiếp cho tới khi được 17 hoặc hơn mới thôi. Thấy thì dê, ai cũng ham nhưng ko biết bao nhiêu người bỏ xác ở trò này rồi, mình đứng quan sát học luật chơi một lúc mà thấy cái toàn 20 21 với black jack (A với 10 trở lên), bọn chinese chửi um sùm .

Sau khi quan sát hiểu luật chơi thì mình cũng tìm một bàn ngồi xuống chơi thử. Vừa đặt đít ngồi xuống thì một thím chinese liếc xéo lẩm bẩm như rủa mình ấy. Ôi clgt này, làm bùa ông à , lúc sau mới biết bọn nó kỵ người khác vào bàn chơi chung vì đang mạch ăn, mình vào sẽ phá bài và làm bọn nó xui. Kệ mịe bọn mày chứ, bố ghét ngồi ám cho sạch túi luôn giờ . An vị được một lúc, chơi nhỏ 10$ 1 ván (tối thiểu phải đặt là 10$, to vl chứ nhỏ cái giề ) khoảng chục ván thì gần như huề vốn, ăn được 10$, oải vl . Nhìn sang để ý thì thấy một chú chinese chơi trò mèo (mình gọi vậy vì mình biết trò này và xác xuất ăn cũng tạm ổn nhưng rủi ro cao) cứ thua thì chú ấy cược gấp đôi, tính ra thua 3-4 ván liên tiếp mà chỉ cần ăn lại 1 ván thì tổng cộng lại vẫn lời (ví dụ đặt 10$, thua, đặt tiếp 20$, thua, đặt tiếp 40$, thua lại đặt tiếp 80$, ăn thì tổng cộng lời được 10$, tiếp tục quay lại đặt 10$ và cứ quay vòng như vậy) Nhưng bọn casino nay cũng tính cả rồi, bàn đặt minimum 10$ thì chỉ được đặt maximum 500$, nếu bạn thua liên tục 6 lần thì… tạch cmnl. Bởi vậy mình cũa ko ham trò này, ăn lẻ tẻ rồi chạy thì may ra, ngồi lâu 1 tí lỡ xui thì đi tong cả vốn lẫn lời trong 6 nốt nhạc… Nói đâu xa, chú kê bên chơi được 1 lúc thì tạch cmn 5 ván, xanh mịe cả mặt, ko dám đặt tiếp 360$, lỡ tạch nốt thì ăn cám, thế là công sức ngồi cả buổi đi tong

Mình thì có máu cờ bạc trong người, xác định là chơi vui, nhưng một lúc sau máu bắt đầu lên tới não. Từ 10$, mình phang lên 20$, 40$, rồi có lúc cả trăm $, may sao chốt lại sau 1 tiếng cù cưa, mình lãi được thêm gần 500$ nữa. Đứng dậy phủi đít, đời ta lên hương từ đây . Mình đi nghiên cứu trò chơi khác, quyết tâm quánh sập cái casino này háhá (ảo tưởng vcl, xin tự nhận ).

Rảo bước qua khu vực khác, mình lạc vào một nơi mà đã thay đổi cả cuộc đời mình, tên gọi Caribbean Stud Poker…
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 3: Ngày đầu tiên đáng nhớ

Từ nhỏ tới lớn chả biết poker là cái mợ gì cả, đi vòng vòng thấy mấy bàn chơi bài trang trí hình mấy cây dừa thấy hay hay. Dầu gì cũng rãnh, thôi đứng nghiên cứu thử coi trò này là cái gì, làm sao mà mọi người bu lại chơi đông như vậy, bữa đó cuối tuần nên đông, phải xếp hàng đợi con bạc nào khô máu đứng dậy thì mới có chỗ ngồi vào chơi. Ai cũng hăng máu nhìn thôi cũng hứng cmn rồi nhưng vì chưa biết luật chơi nên chỉ đứng hóng trước đã rồi chơi sau.

Thực ra cái trò Caribbean Stud Poker này nó khác với Poker nhé, nói trước không mấy bác lại hiểu nhầm. Mình sẽ có 1 chap nói về poker sau. Luật chơi sau một hồi tìm hiểu thì cũng khá đơn giản, dealer sẽ phát cho người chơi 5 lá bài, dealer cũng sẽ có 5 lá (tất cả đều úp chứ ko show như black jack nhé). Cái thú vị ở trò này là bạn được cầm bài, được nặn bài thoải mái đủ kiểu (thích hơn trò black jack chả được động đến bài, ko được nặn bài thì tụt mất cả hứng ). Trước tiên bạn phải đặt tiền trước (ví dụ 10$ vài 1$ tiền jackpot, 1$ này tuỳ bạn có muốn chơi hay ko thì tùy, jackpot thì xem bên dưới), dealer phát cho bạn 5 lá bài, bạn hì hục rặng, cắn răng cắn lợi cắn trym thế nào thì cắn, xem bài, 5 lá sẽ xếp theo kiểu: bé nhất lá rác, ko có gì cả vd: 1 3 4 5 7 ko cùng loại, tiếp theo là bài có một A và một K, tiếp là một đôi, 2 đôi, 3 con, sảnh vd: 2 3 4 5 6, thùng vd: 5 con đều là rô, cù lũ (full house) vd: 2 2 3 3 3, tứ quý vd: 2 2 2 2 5, thùng phá sảnh vd: 2 3 4 5 6 đều là rô, và cao nhất là thùng phá sảnh hoàng gia (royal flush) vd: 10 J Q K A đều là rô.

Sau khi bạn xác định bài của mình, bạn sẽ quyết định bet hay ko, nếu bet, bạn phải cược gấp đôi số tiền ban đầu (ban đầu 10$, bạn phải đặt thêm 20$ nữa). Sau đó so bài với dealer. Nếu dealer có ít nhất một A một K trở lên và bài bạn lớn hơn thì dealer phải chung đủ hết tất cả cho bạn, còn nếu dealer ko có gì thì dealer dù bài bạn có lớn thế nào, delaer cũng chỉ phải chung tiền cược ban đầu (10$). Còn nếu bạn thấy bài mình bé, sợ ko thắng thì bạn có thể bỏ, mất 10$ ban đầu nhưng it ra ko mất thêm 20$ nếu xui. Mình thấy trò này tỷ lệ thắng hoàn toàn nghiêng về casino rất cao, vậy tại sao mọi người vẫn cắm đầu vào chơi ???? Á à thì ra nó có một thứ khác, đó là jackpot. Jackpot ở đây là nếu như bài của bạn có bất cứ thứ thì lớn hơn 1 đôi (2 đôi, 3 đôi, sảnh) thì nếu bài dealer có từ A K trở lên số tiền bạn cược lúc sau (20$ sẽ được nhân lên gấp 2, gấp 3 hoặc gấp 5 ). Nếu bài bạn có từ thùng trở lên, ngoài việc tiền cược của bạn được nhân lên theo cấp số nhân nếu thắng dealer, bạn còn ngay lập tức trúng jackpot lần lượt theo thứ tự: thùng 150$, cù lũ 300$, tứ quý 500$, thùng phá sảnh 10% số tiền trên bảng điện tử, thùng phá sảnh hoàng gia thì ăn hết tiền trên bảng điện tử (lúc mình đứng xem thì tiền là 140K$ các bác ạ ). Luật trò này giải thích thì loằng ngoằng hơi khó hiểu, văn mình lủng củng sry các bác cũng chỉ được như thế, mong các bác thông cảm.

Đứng xem được gần 30′ thì cũng máu (thấy jackpot to vl ra, cũng muốn hốt, ko sợ thằng khác nó hốt mất ), thế là bắt đầu xếp hàng để chờ tới lượt mình chơi. Đứng sau lưng một em hàng xẻng đang ngồi chơi, nhìn tươi vl, mình vận nội công TDTT XH với em ấy đủ kiểu để giết thời gian, trong lòng thì trù ẻo đủ kiểu, thua cmm nhanh lên để bố vào hốt jackpot nào . Sau gần 30p đợi chờ mòn mỏi, em ấy cũng đứng dậy mặt mày xanh lét, chắc nướng hết rồi, mình thấy vậy cũng hơi són, đan mạch, có khi nào con dealer này nó lột mình trần truồng phải tròng thung phi như trong phim cao bồi ko ta Thôi kệ, hôm nay đang hên, ngại gì, quất luôn cho nó nóng. Ngồi xuống, chơi be bé 10$, sau gần chục ván bài toàn shjt, thua cũng gần 100$, máu lên máu lên. Mà tính mình thì máu lên rồi đek biết gì nữa, toàn phang tới bến (cái tính này làm khổ mình và gia đình ko biết bao nhiêu mà kể ). Bắt đầu nâng lên 50$ (tổng cộng là 150$ nếu muốn so bài với dealer ), có thắng có thua, nhưng cũng may sao thắng nhiều hơn thua, túm váy lại là ngồi chừng 1 tiếng thì thắng đươc 300$. Định đứng dậy thì thằng dealer nhìn mình cười đểu 1 phát (bọn nó đổi dealer liên tục, khoang 15-20p 1 lần), á thằng này láo, chắc nó nghĩ mình ăn xong chạy. Thế là quyết định chơi khô máu với nó luôn (trẻ trâu vl ra ). Chơi thêm 2 ván thì đổi dealer, 1 em châu Á xinh vcl các bác ạ, nhìn thôi mà muốn bắt về làm vợ ngay rồi. Chắc tính dùng mỹ nhân kế làm mình xao lãng đây mà . Mình nhìn em này xong chợt nhớ tới cuộc hẹn sút penalty với mấy em tây chân dài hé hé thế là túm cái váy lại, định chơi cú chót xong té, lúc này mình tính ra cũng ăn được hơn 2k$ rồi các bác ạ. Thế là chả hiểu nghĩ gì, mình phang ngay bet 300$ (900$ tổng cộng nếu muốn so bài), mình bet maximum luôn các bác ạ, em ấy tròn xoe mắt hỏi lại mình có sure ko, kiểu như quan tâm nói mình thắng rồi thì nghỉ đi bữa khác chơi tiếp, nhìn dễ thương cực. Nhưng cái tính sĩ của thằng con trai mới lớn, ko lẽ chơi rồi lại rút lại, thế là em gật đầu chơi luôn. VCL các bác ạ, ván đó em được cù lũ (full house) J J J 3 3, đậu xanh rau má, cuộc đời mình chưa khi nào run như vậy, cứ lạy trời cho con bé dealer nó giở bài ra lớn chút để mình còn thắng to, chứ nếu bài nó rác thì chắc mình bóp trym chết ngay tại bàn quá . Con này cũng ác, no ko giở bài ra ngay 1 lúc mà nó lật từng con một, mình thề là nó lật tới đâu trym mình nó són tới đó, A rồi … 2 rồi … 8 …..10 ….. Q ….. thôi dcm tạch mất rồi, quả này chắc mình đón đường con này ngay cổng casino mà hấp nó thôi các bác ạ. Con cuối cùng nó giở ra mà mình nín thở trong 30s, sút chút nữa tắt hơi mà chết, AAAAAAAAAAAAAAAA, là A các bác ạ, mình cũng hét lên như thằng điên, nhảy tưng tưng, 600$ của mình được nhân lên 8 lần, thành 4800$ , cộng với 300$ tiền bet, tiền jackpot 300$ ván đó mình win 5400$, suýt nữa thì đứt máu não mà chết .
Thôi dứt khoát đứng dậy, trong đầu loáng thoáng suy nghĩ “bài bạc người chiến thắng là người biết đứng dậy, dù thua hay thắng, biết đứng dậy đúng lúc luôn là người chiến thắng”. Vậy là mình ra đổi chips thành tiền, ra ngoài trời đã chạng vạng tối, thế là tót lên taxi, nhà hàng hải sản, bar và các em chân dài thẳng tiến. Tối nay phải đập phá một trận ra trò mới được
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 4: Xõa

Chap này có tình tiết 18+, bạn nào chưa đủ tuổi vui lòng bỏ qua nhé. Mình chỉ tả lại chân thực những gì minh đã trải qua. Mod nào đi ngang đừng ban tội nghiệp

Trèo lên taxi, mình thì chả biết đường xá, chỉ bảo anh taxi thả ở nhà hàng hải sản nào ngon ngon tí (mình chỉ mê hải sản). Sau một hồi lòng vòng, anh ấy thả mình ở một nhà hàng chinese, mình thì ko ưa đồ trung quốc lắm, nhưng chậc… thôi kệ. Vào lượn 1 vòng quanh cái bể hải sản, chấm ngay 1 em tôm hùm to tổ bố, chắc cũng phải 1,5kg , ra ngồi xuống bàn kêu thêm mấy món lặt vặt. Em bồi bàn hỏi đi bao nhiêu người, mình nói chỉ một người làm em ấy trố mắt nhìn. Đệt, chắc no nghĩ thằng này chết đói tới nơi hay sao mà ăn lắm thế . Lúc sao các món dọn ra, con tôm hùm hấp phô mai to tổ bố, nhìn là muốn . mỗi cái chân của em ấy to ngang ngữa 1/2 con cua đồng ở VN mình. Kỳ này chắc vỡ bụng mà chết thôi. Hý hoáy, ăn rồi thở, thở rồi ăn, cuối cùng cũng hết con tôm, nói thật là chẳng còn bụng để ăn thêm gì nữa, đành bảo bọn nó gói hết đem về (thật ra là có ăn nữa đâu, lúc sau nhậu xỉn lên quẳng hộp đồ ăn ở đâu chả nhớ, phí phạm và tội lỗi vcl). Tổng thiệt hại sau chầu ăn uống là gần 200$ (mịe giờ nghĩ lại lúc đó mình đại gia vl )

Sau màn ăn uống phủ phê, mình lại tót lên taxi quay về khu trung tâm gần Sky tower. Xung quanh khu này nhiều quan bar lắm các bác ạ, strip club cũng nhiều , mình đi lăng quăng mỗi quán bar một chút, tầm 20-30p một quán. Nói thêm là dân ở đây nó đi bar kiểu chạy xô, nó thích đi nhiều quán hơn là cố định một chỗ, chắc tại mấy quán bar ở đây cũng gần nhau, mỗi quán cũng có phong cách riêng nên các chú ấy thích chạy lòng vòng hơn. Sau một hồi uống mỗi chỗ một chút, mình cũng hơi tê tê rồi, ngắm mấy em tay bên đây chân dài, ngực tấn công mông phòng thủ cũng làm mình hừng hực rồi . Vậy là quyết định đi strip clup mà nôm na là vũ khoả thân .

Bước vào club, đã nghe tiếng nhac xập xình, mấy em phục vụ nước bê khay đi lòng vòng, em nào cũng múp và đặc biệt là chỉ mặc độc mỗi cái quần chíp bé tí, phía trên thả rông 100% nhé . Mình bước lại quầy, đổi một ít tiền thật lấy tiền giấy (tiền này dành riêng dùng để tip các em vũ sexy trên sân khấu, ko dùng tiền thật), kiếm một chỗ ngồi cũng khá đẹp gần sân khấu rồi bắt đầu …. phê Mấy em tây nhảy bốc lắm, mỗi em ra nhảy chừng 5-10p gì đó, khởi đầu thì các em ấy mặc đồ cũng nửa kín nữa hở, kết thúc thì lúc nào cũng chằng còn gì trên người . Đặc biệt là mấy em ấy xuống cả sân khấu, đi lòng vòng từng bàn, tới bàn của mình, có em dừng lại, áp sát người mình ….. thơm vcl các thím ạ . Rồi em ấy từ từ…. từ từ… kéo cái quần chíp ra, chờ đợi mình nhét tiền vào Mịe, em nào cũng như thế này cả dêm chắc mình tổn thọ quá. Chịu hết xiết, gọi ngay 1 em xinh vãi lọ vào phòng private dance. Phòng này đại loại là em ấy chỉ dance cho 1 mình mình xem thôi, nhưng chỉ được nhìn thôi nhé, cấm tiệt ko được sờ mó lung tung, bác nào mà táy máy chân tay thì nó gọi security bỏ mợ. Gần 20p thoả mãn no nê con mắt, mình bước ra khỏi phòng, lòng tràn đầy quyết tâm trả thù dân tộc. Phải phang may em tây trả thù cho chị em chúng ta trước đây bị bọn tây đàn áp trong chiên tranh .

Nghĩ là làm, mình bước vào một quán massage (bên đây massage thì hay có vụ full service, từ A – Z). Vào đây thì tầng trệt thấy nó chẳng khác gì quán bar be bé. Các em đứng ngúng nguẩy tiếp chuyện vòng vòng, mình gọi 1 chai ken rồi đi lòng vòng bắt chuyện với mấy em, nói chung cũng đủ mọi thành phần, Á có Âu có, châu Phi có, châu Mỹ có, thôi thì búa xua. Một em chắc người phi lại gần bắt chuyện, cứ đong đưa, mình nhìn sơ thì cũng được nhưng hôm nay quyết tâm phải chơi với mấy em tây cơ, thế là quăng cho em ấy cục lơ, lượn ra chỗ khác. Tăm tia một lúc, thấy trong góc phòng có một em teen xinh cực, da trắng mắt xanh, tóc nâu dài ngồi một mình, có vẻ ko thiết tha gì lằm. Mình lượn lại bắt chuyện làm quen, nói chuyện mới biết em ấy mới đi làm hôm nay, chưa quen, là sinh viên đi kiếm thêm thu nhập. Ừ thì nghe cho vui vậy thôi chứ quan tâm nhiều làm gì, mình đi vào vấn đề chính, rủ em ấy lên lầu và em ấy ok …
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 5: Roulette, vòng xoay định mệnh.

Lang thang 1 vòng casino, mình dừng chân ở khu vực chơi roulette. Điểm đặc biệt khiến mình dừng chân ở đây khá lâu là vì không có nhiều dân châu Á chơi trò này. Đa phần là tây, và cũng có hai loại tây chơi trò này. Một là mấy thanh niên trẻ tuổi, vào chơi vài ván xả stress cho vui, họ không quan tâm nhiều lắm đến quy tắc và chiến thuật để chơi trò này, chủ yếu là mua vui, đến nhanh và đi cũng nhanh. Loại thứ hai là những người có tìm hiểu và nắm bắt khá rõ về quy luật, xác xuất và tỷ lệ thắng thua của trò chơi. Những người này trong tay đều cầm một tờ giấy có in hình vòng xoay của roulette và các con số, họ ghi ghi chép chép sau mỗi ván và có các chiến thuật riêng khi choi trò này.

Lúc đầu mình cũng nghĩ đơn giản đây cũng là một trò chơi hên xui may rủi, nhưng khi đứng xem những người chơi khác một thời gian, mình nhận ra họ đánh có chiến thuật và xác xuất thắng của họ cũng cao hơn nhiều so với những người chơi may rủi khác. Về cơ bản, roulette có 37 số từ 0 đến 36 (hình như roulette kiểu Mỹ có đến 2 số 0 nên có 38 số, mình không chắc lắm). Nếu bạn đặt vào một số thì xác xuất thắng của bạn là 1/37, tuy nhiên casino chỉ chung bạn gấp 35 lần số tiền cược , đương nhiên casino luôn là người nắm phần thắng cao hơn người chơi. Nói chung trò này nếu kể hết luật chơi ra thì khá lằng nhằng, ai chơi rồi thì chỉ cần 5p là có thể hiểu hết luật chơi, mình không thể diễn tả hết được, văn lủng củng quá .

Đứng quan sát một lúc thì mình cũng vào chơi, như bình thường, lúc đầu chơi be bé, 2$, 5$, nhưng càng chơi càng thua, máu nóng trong người lại bốc lên. Mình đánh càng lúc càng lớn, có lúc mình cược một lúc lên đến cả 500$ một ván, rải chips khắp cả bàn (giờ nghĩ lại mới thấy chơi kiểu vậy ngu vl ra, thắng ko nhiều nhưng tạch 1 phát thì đi tong hết cả). Tuy vậy cũng có ăn có thua, lúc thắng nhiều nhất là mình cược rải ra khoảng 4-5 con số gì đó, mỗi con 75$, giống như thả lô ở vn vậy . Kết quả ra số 27, một trong những số mình đặt và mình thắng được khoảng 2,600$ ván đó. Tuy nhiên mình thua lại rất nhiều các bác ạ, sau khi ngồi chơi khoảng hơn 1 tiếng, mình đã thua hết gần 3k$, mặt mày xanh lét cứ như sắp chết tới nơi. Thôi đứng dậy, ngồi thêm tí nữa là đi tong hết cả vốn.

Mà cái kiểu con bạc đang chơi, càng thua thì lại càng cố gỡ. Suy nghĩ trong đầu của mình lúc đó là làm sao để gỡ lại 3k$ vừa thua hết, mình đâu có nghĩ rằng số tiền đó cũng chỉ từ casino mà ra, trả lại cho họ một phần rồi vui vẻ stop ngay tại đó. Nếu như suy nghĩ được đến như vậy thì mình cũng ko đến nỗi thê thảm một thời gian dài sau đó.

Trong đầu có suy nghĩ gỡ gạc như vậy, mình ngay lập tức quay trở lại trò Caribbean Stud Poker, trò chơi mà mình đã thắng được hơn 5k$ ngày hôm qua. Vẫn ám ảnh ván bài cuối cùng của ngày hôm trước, cộng thêm việc đang máu gỡ lại tiền, mình mới vào đã chơi rất lớn, ván nào cũng cược tối thiểu 100$ và đôi khi là maximum 300$. Và cái trò cờ bạc, ai cũng hiểu, nó cho mình bao nhiêu thì khi nó lấy lại cũng phải hơn nhiều lần như thế. Mình cũng không phải ngoại lệ, bài mình rất xấu, hầu như không có ván nào mình được đôi trở lên cả, chỉ toàn rác rến, thỉnh thoảng có được đôi trung bình như 77 hoặc 88 thì lại bị bài dealer có đôi to hơn đè, thua nhục nhã.

Có ai ngờ được chỉ trong vòng 3 tiếng buổi sáng, mình đã đốt hết tất cả số tiền thắng được ngày hôm trước, cũng may là trước khi đi casino, mình đã cẩn thận đem tất cả tiền bạc (bố mẹ cho mang theo) và thẻ tín dụng dấu vào vali để ở nhà. Mình làm thế bởi vì một phần tự biết được cái tính bốc đồng của mình, khi bốc lên thì không còn suy nghĩ gì được cả nên tốt hơn hết dể hết những thứ dính dáng đến tiền bạc ở nhà, chỉ mang theo số tiền thắng được ngày hôm trước mà thôi. Vạn nhất có thua hết thì cũng không thâm vào tiền vốn sinh hoạt bố mẹ cho mang theo.

Mình bước ra khỏi casino, trong lòng trống không, không có một thứ gì diễn tả được cảm giác hụt hẫng lúc đó cả. Và rồi thêm một vấn đề mới phát sinh, trong túi mình lúc đó không còn một xu để về nhà. Đi bus thì không được rồi, bởi vì bus thì phải trả tiền trước khi lên xe, còn đi taxi thì cũng được đó, nhưng vấn đề khác là mình chỉ còn tiền mặt USD ở nhà, không có NZD, taxi thì lúc đó chưa có vụ cà thẻ như bây giờ, bởi vậy mình thấy cũng không khả thi cho lắm. Cuối cùng quyết định của mình đưa ra là lội bộ. Quãng đường xe chạy 30′ mình nghĩ chắc cũng không đến nỗi xa lắm, nghĩ là làm, mình định hướng rồi bắt đầu cuốc bộ…
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 6: Lạc

Lủi thủi cuốc bộ mà không có định hướng rõ ràng. Mình chỉ đi theo quán tính, theo con đường mà mình nhớ mang máng lúc xe taxi chở mình từ nhà vào khu trung tâm. Có một sự thật mà lúc đó mình không biết, đó là khoảng cách từ casino về tới khu mình ở là khoảng 30km (đường ch** bay ), còn thực tế nếu đi lòng vòng theo đường quốc lộ thì còn xa hơn nữa cộng với việc rất nguy hiểm vì trên highway bọn nó toàn đóng ~ 100km/h và rất ít thậm chí không có lane dành cho người đi bộ.

Đi được một lúc tầm hơn 1h, mình đã dần ra khỏi khu trung tâm, nhà cửa bên đây nói chung cũng rất rộng rãi và thưa thớt nếu như ra xa khỏi khu trung tâm, đất rộng người thưa mà. Đi trên highway rất sợ, cũng may trên tay cầm được tấm map xin được ở i-site (đại loại như nơi cung cấp thông tin cho khách du lịch, ở NZ thì thành phố nào cũng có ít nhất 1-2 cái i-site để khách du lịch liên lạc xin thông tin), mình quyết định đi đường tắt (đường ch** bay), băng qua 1 ngọn đồi nhỏ, sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Quyết định này suýt nữa trở thành tấm vé một chiều một đi không bao giờ trở lại, bây giờ nghĩ lại vẫn còn hãi hùng.

Mình tả sơ một chút về mô hình phân bố dân cư của NZ. Khu trung tâm đô thị thì họ chỉ sử dụng làm văn phòng, khu mua bán và làm business, tuyệt đối không sử dụng làm mục đích nhà ở bình thường. Dân cư thì sẽ ở ngoài rìa trung tâm và các khu đô thị lân cận, và đặc điểm của NZ là đồi núi rất nhiều, thông thường xung quanh các khu dân cư thường hay có các ngọn đồi hay núi được quy hoạch sử dụng làm công viên, vô cùng rộng lớn, bên trong các khu vực này thường được sử dụng làm đường chạy bộ tập thể dục hay đơn giản là di dạo ngắm cảnh cho người dân. Mình thấy có đường mòn, cũng có vài người chạy bộ khu vực bên cạnh nên cũng yên tâm rảo bước tiến vào khu rừng trước mặt.

Thời tiết lúc này đang chuẩn bị sang đông nên cũng hơi lạnh tuy mình đã mặc đến 3 lớp áo, tuy nhiên không khí lạnh ẩm ướt trong rừng lại làm mình cảm thấy dễ chịu đi chút ít, giúp nguội bớt cái đầu nóng vì vừa thua sạch túi. Càng đi lên dốc mình càng thấy đường mòn nhỏ lại ôm sát vào sườn núi, phong cảnh đẹp cực kỳ. Lang thang vừa leo dốc vừa ngắm cảnh, mình chợt giật mình vì thấy con đường mòn càng lúc càng nhỏ lại, ôi cái đệch ko lẽ đường cụt , nãy giờ lội bộ trèo lên tụt xuống cũng gần 30p ko lẽ quay ngược lại . Cú ko chịu được, nhưng dẫu sao đường vẫn còn phía trước, dọc theo vách núi, hi vọng không phải là ngõ cụt như mình nghĩ, vẫn tiếp tục rảo bước tiến về phía trước.

Xoẹttttttt, mình dẫm vào lớp lá mục, bên dưới chắc là lớp đá đầy rong rêu mà mình ko nhìn thấy được. Trượt một phát từ giữa ngọn đồi xuống dưới dốc, rơi tự do….1s…2s…3s… mình kinh hoàng tìm bất cứ thứ gì có thể bấu ví được nhưng chỉ là vô vọng. Bộp, mình đáp xuống một bụi cây rậm rạp, bên dưới là lớp lá mục cũng khá dày, mình bắt đầu… lăn tiếp xuống dốc, cũng may xung quanh có nhiều cây, vừa trượt mình vừa bấu víu vào các gốc cây xung quanh nên tốc độ cũng giảm dần, xước hết cả tay nhưng lúc đó hoảng quá rồi nên chẳng thấy đau gì cả . Sau một lúc lăn lộn hên sao ko bị đập đầu vào đâu ko thì toi cmnr, mình đáp xuống một khu vực giống như cái lòng chảo, xung quanh toàn cây cối rậm rạp, tuy trời còn sáng nhưng ánh mặt trời khó khăn lắm mới len xuống đên khu mình nằm. Nhìn lại thì 2 tay xước hết cả, rướm đầy máu, một chân bị lật sơ mi, chắc là bong gân, ko thể đứng dậy nổi. Rờ vào túi thì ôi thôi, cái dt rớt đâu mất tiêu, trong đầu bắt đầu hoảng loạn, thời tiết ở NZ ban đêm nhất là mùa đông lanh cực kỳ có thể xuống dưới âm vài độ C là chuyện thường, ban ngày mà mình mẳc 3 lớp áo còn thấy run cầm cập, nếu như kẹt ở đây thì mình e rằng ko thể qua khỏi đêm nay. Nỗi sợ hãi tràn ngập, mình bắt đầu gào lên, hi vong rằng có ai đó nghe được và đến trợ giúp….
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 7: Tuyệt vọng.

Sợ hãi, bấn loạn, tuyệt vọng, đó là tất cả những gì đang diễn ra trong đầu, mình liên tục gào thét với một hi vọng có một ai đó vô tình đi ngang qua và nghe được. Mùa đông ở NZ trời tối rất nhanh, từng tia nắng tắt dần theo thời gian, bóng tối đang chậm rãi trùm lấy mọi thứ xung quanh mình. Quả thực tình cảnh của mình lúc ngày là ngàn cân treo sợi tóc, người ta hay nói giành giật, chay đua với thời gian để cứu lấy sự sống, nhưng nó chỉ đúng khi bạn được hỗ trợ và giúp đỡ của người khác. Giờ đây, trơ trọi giữa một khu rừng vắng, ngay cả việc đứng dậy đi lại cũng khó khăn thì mình giành giật, chạy đua với thời gian cho dù bằng niềm tin thì cũng gần như vô vọng .

Kêu gào khản cổ, tiếng mình tắt dần kéo theo đó là hi vọng mong manh được giải thoát lụi tàn, mình đã khóc. Có người nói con trai khóc lóc là yếu đuối, mình cũng công nhận điều đó, mình cũng chưa từng khóc cho dù đối mặt với bất cứ khó khăn gì đi chăng nữa, bởi vì mình biết bên cạnh mình lúc nào cũng có sự hỗ trợ từ mọi người xung quanh. Nhưng giờ đây, thứ mình đối mặt là ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết, đơn độc và thân thể đầy thương tích, thử hỏi ai có thể kìm được dòng nước mắt, dẫu sao khóc cũng chỉ là bản năng trong mỗi con người, giúp họ giải tỏa trạng thái bức bối của tâm lý. Mình đã khóc như thế, khóc rất nhiều, hình ảnh bố mẹ, gia đình liên tục ùa về càng khiến mình thổn thức và nức nở nhiều hơn…

Sau một thời gian ngắn nữa, trời tối hẳn, mình không nhận thức được thời gian nữa (mình có thói quen không đeo đồng hồ, chỉ xem giờ bằng điện thoại). Tuy nhiên sau khi khóc một trận đã đời, mình cũng lấy lại được môt chút bình tĩnh, bây giờ vấn đề lớn nhất bây giờ là làm sao sống sót qua khỏi đêm nay, chống chọi với cái lạnh cắt da cắt thịt đang từng chút một len lỏi vào mọi ngóc ngách của cơ thể mình. Đêm trong rừng nó khủng khiếp lắm các bác ạ, ko một chút ánh sáng nào lọt được tới chỗ của mình cả, giơ bàn tay 5 ngón lên trước mặt mà cũng chẳng thấy được tay của chính mình.

Tự an ủi bản thân mình, dầu sao mình vẫn còn may mắn vì ở NZ không có rắn và muỗi, ít ra cũng còn đỡ hơn các chú bộ đội ngày xưa phải chống chọi với rừng thiêng nước độc, rắn rết côn trùng bọ xít đầy chất độc còn khổ hơn gấp trăm lần. Mình vơ vội lá khô xung quanh, gom thành một đống to, chui tọt vào đó với hi vọng giữ được chút nhiệt cho cơ thể (quả thật lúc đó ước gì mình có cái quẹt gas, đốt đống lửa lên sưởi ấm, không khéo có người thấy được tưởng cháy rừng kéo đến thì sướng, tiếc rằng mình ko hút thuốc ). Cơ thể đầy thương tích và mỏi mệt, mình lim dim định thiếp đi, đột nhiên sực nhớ đến các bộ phim tư liệu về các vận động viên leo núi bị mắc kẹt trên đỉnh Himalayas, nếu như lỡ thiếp đi là coi như không bao giờ tỉnh lại được nữa. Một cảm giác lạnh chạy dọc sống lưng, mình cố gắng hết sức mở mắt ra và chống chọi lại cơn buồn ngủ, mình phải thức, mình phải sống để còn gặp lại gia đình nữa chứ .

Soạt, soạt… Tiếng động vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, mình giật bắn người. Trong đầu ánh lên tia hi vọng mong manh nhưng cũng kèm theo một nỗi sợ hãi mơ hồ. Mình hét lên “HELLO?????, ANYONE THERE??????”, không một câu trả lời, không lẽ mình bị ảo giác chăng? Trong đầu đang vô cùng hoang mang với vô số câu hỏi thì tiếng động đó lại vang lên, gần chỗ mình hơn lúc trước, soạt, soạt, soạt….
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 8: Hồi sinh

Không gian tĩnh mịch, cái lạnh cắt da thịt và bóng tối bao trùm càng làm nỗi sợ hãi nhân lên gấp bội. Mình có thể nghe được từng âm thanh vang lên từ chính cơ thể của mình, tiếng hơi thở, tiếng tim đập dồn dập, mình cố hết sức dùng mọi giác quan để nắm bắt cái thứ gì đó đang tiến dần về phía mình. Hai tay giờ đây đang vô cùng đau nhức, các vết thương liên tục nhói đau. Cái lạnh tê buốt càng khiến mình dường như mất điều khiển hoàn toàn tứ chi của cơ thể, bây giờ cho dù có là cài gì tiến tới mình đi nữa thì cũng chỉ biết nhắm mắt mà chịu trận vậy.

Thơi gian như ngừng trôi, từng giây trôi qua chậm chạp chỉ khiến cho nỗi sợ hãi tăng lên tột cùng. Cái âm thanh đó giờ đây lại vang lên dồn dập hơn, không ngắt quãng nữa, loạt soạt, lạo xạo… tiếng lá khô vang lên đều đặn, hướng thẳng đến chỗ mình đang nằm….

MIEOOOOOOOO, Cái lồng gì thế này, wtf đệt mợ con mèo hoang làm bố mày sợ vãi cả ra quần nãy giờ. Khổ thân cái hoàn cảnh của mình như lúc bây giờ mà cũng phải phì cười một tiếng, cái con mèo mắc ôn chắc nghe tiếng mình gào từ chiều giờ nên tò mò chạy lại xem đây mà. Thôi thì lời kêu cứu của mình ít ra cũng có sự đáp lại, tuy chỉ là một con mèo nhưng ít ra cũng làm mình thấy an ủi phần nào. Trong bóng tối hai mắt con mèo nhìn chập chờn, nếu như ko nghe tiếng của nó trước thì chắc mình cũng được một phen thất kinh. Mình chu mỏ gọi nó nho nhỏ, con mèo sau một lúc chần chừ cũng tiến lại phía mình một cách thân trọng. Cố dùng hết sức, mình lấy tay vuốt ve nó một chút rồi ôm vào lòng, ôi sao mà ấm áp thế, nhớ hôm qua cũng ôm một em mèo trắng trẻo xinh đẹp, phải mất cả 200$ cho 1h mà sao cái cảm giác ấm áp nó chẳng bằng 1 góc so với con mèo hoang này . Con mèo cũng dạn, nó ko nhảy ra khỏi tay mình mà nằm yên cho mình vuốt ve (tự nhủ nếu qua khỏi kiếp nạn này thì mình sẽ nuôi nó suốt đời ), nó nằm với mình đến giữa đêm thì một sự kiện bất ngờ khác lại xảy ra.

“Ôi khi bên em thơ ngây, mà dằn lòng đừng nói ra, nghe con tim trinh nguyên vương tình sao chất ngất…” Tình đơn phương, đúng là tình đơn phương rồi (bài này đang hot thời đó ), bản nhạc chuông dt của mình vang lên trong đêm tối ko lẫn vào đâu được. Mình mừng quính, quên cả đau đớn ngồi bật dậy, 1 tay ôm con mèo lết từng bước về phía tiếng nhạc chuông dt cầu mong sao nó đừng tắt vội để mình còn kịp định hướng. Mình cắn răng lết mà như chạy về phía tiếng nhạc, mặc kệ qua quẹt liên tục vào cây cối xung quanh vì ko thấy rõ đường. Kia rồi, ánh sáng mập mờ của chiếc điện thoại trên triền dốc, vừa lúc đó thì nó vụt tắt. Mọi thứ lại bao trùm trong không gian tĩnh mịch, ko ánh sáng, ko tiếng động. Mình hít một hơi thật sâu, bình tĩnh xác định phương hướng rồi tiến từng bước một mò mẫm về phía chiếc dt. Mình ko phải đi nữa mà là bò, vừa bò vừa dùng tay quơ xung quanh cố gắng tìm kiếm chiêc dt thân yêu (tay kia vẫn ôm con mèo ). Sau một lúc loay hoay vẫn ko cách gì tìm được thì chợt ánh sáng lại bùng lên, cách mình tầm 1 bước chân. Tút tút (low battery) đậu moá, cuộc đời sao mà khốn nạn thế ko biết sao lại sắp hết pin ngay lúc này . Mình chộp lấy cái dt, run run bấm ngay 111 số điện thoại khẩn cấp và trình bày sơ lược tình hình cho một anh trực tổng đài, mình ko dám nói nhiều, chỉ nói là đi dạo gặp nạn ở khu vực xyz và dt sắp hết pin, làm ơn đến giúp nhanh nhất có thể.

Sau đó anh trực tổng đài cho mình một số dt, bảo là chuyển sang nhắn tin cho đỡ tốn pin, 5′ update thông tin cho họ 1 lần. Sau này mới biết là họ sử dụng tính hiệu phát đi từ điện thoại của mình đến cột thu phát tín hiệu gần nhất, sau đó tính toán ra vị trí của mình rồi lập tức cho chó nghiệp vụ và trực thăng tới cứu nạn. Mình năm đợi khoảng 30p sau thì nghe tiếng chó sủa um trời, ánh đèn pha sáng loá mà mừng muốn rơi nước mắt, thế là sống rồi, kể ra cũng còn may mắn, nếu như dt của mình bị vỡ trong lúc rơi hay hết pin ngay lúc nói chuyện với police thì ko biết số phận của mình sẽ ra sao .

Vài phút từ lúc nghe tiếng chó sủa, các nhân viên cứu hộ đã xuất hiện (tí nữa thì mấy con chó thịt mất con mèo của mình ), mình được chăm sóc sơ cứu nhanh rồi cho lên ngay trực thăng đên bệnh viện, không quên ký gửi lại con mèo cho mấy chú police . Thế là ngày thứ 2 của mình kết thúc mà có phần còn hoành tráng hơn cả ngày thứ thất.
 
Last edited:
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 9: Phục thù

Lần đầu tiên trong đời được đi trực thăng, quên cả đau các thím ợ . Cảm giác hơi sốc hơn so với máy bay thường và đặc biệt là ồn vãi cả lọ, cái cánh quạt nó xoay tao ra âm thanh muốn điếc tai, may sau một chú police đi kèm thấy mình nhăn nhó biết ý nên đeo cho cái headphone nên cũng đỡ ồn . Bay chừng 10p là đáp xuống bãi cỏ sát bên bệnh viện Auckland City hospital, mình lúc đó mình nhìn loáng thoáng thấy cái tên của bệnh viện là “National Women hospital”, trong đầu nghĩ “Bỏ mợ, ko lẽ gấp quá nó cho mình vào bệnh viện phụ sản “. Cũng may cái đó chỉ là cái tên, trong bệnh viện có đủ các khoa cho đủ mọi loại bệnh nhân.

Bác sĩ đẩy mình vào phòng chụp X quang các kiểu, làm xét nghiệm đủ thứ. Phải nói nằm viện ở đây sướng gắp trăm lần ở VN, chế độ bảo hiểm tốt, bác sĩ lại hết sức nhiệt tình và thái độ phục vụ cũng vô cùng lịch sự, mình có cảm giác đang ở khách sạn chứ chẳng phải nằm bệnh viện nữa . Nằm lại bệnh viện một đêm, mình cũng tranh thủ chợp mắt được một chút, quá đuối rồi . Sáng hôm sau kết quả cho thấy mình chỉ bi chấn thương phần mềm và có thể ra viện ngay lập tức. Mình vừa bước ra khỏi bệnh viện, trong lòng còn nghĩ vẫn vơ làm sao về nhà thì 2 chú police cao to, đen, ko biết có hôi ko đã ập tới đứng hai bện mình . Thôi xong, chuyện gì nữa đây mẹ ơi. Thì ra các chú mời mình về đồn để lấy lời khai, tại sao mình lại ở nơi đó, vào thời điểm đó… vân vân và vân vân… Sau một lúc trình bày đi lạc rồi bị té các kiểu, mình ký vào biên bản rồi được 2 chú police hộ tống về tận nhà .

Một tuần sau đó, mình chỉ loanh quanh ở nhà, lo việc nhập học và một số thủ tục lặt vặt khi mới sang. Khá là bận rộn nên mình cũng ko nhớ gì đến cái casino nữa . Cuối tuần rãnh rỗi, đúng như ông bà mình hay nói: nhàn cư vi bất thiện, mình lại bắt đầu tơ tưởng đến cái casino . Không cưỡng lại được cái suy nghĩ đó, mình lại lọc cọc khăn gói lên Sky tower, lần này ko quên mua vé xe bus khứ hồi, lỡ như có cháy túi thì cũng ko đến nỗi thê thảm như lần trước .

Dự định là không đốt quá nhiều tiền vào cờ bạc nên mình chỉ đem theo 200$, đủ để chơi mỗi thứ một ít cho đỡ ghiền. Nhắc đến lại càng buồn, đúng là cái trò đời, bài bạc nó cuốn mình vào một cái vòng xoay mà ngay cả những người từng trải nhất cũng phải lao đao huống chi một thằng con trai mới chập chững vào đời như mình. Ngày hôm đó là một ngày đáng nhớ nhất cuộc đời của mình, và cũng là sự khởi đầu cho sự sa ngã không phanh của vòng xoáy tiền tình tù tội .
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 10: Jackpot và những trò đời

Bước vào casino, trong lòng không tự tin như lúc trước và mình cũng xác định là chỉ chơi cho vui, cho đỡ “ghiền” nên không có máu me ăn thua cho lắm. Cũng bắt đầu bằng việc chơi Black Jack, chỉ chơi 10$ 1 ván và đặt chỉ tiêu là quyết tâm thua hết 50$ thì nghỉ . Quả thật là trời không phụ lòng người, mình thua 50$ trong 5 nốt nhạc đầu tiên. Đậu móa đúng là một sự khởi đầu không gì đẹp hơn .

Thôi dẹp Black Jack, ko chơi nữa, mình lang thang qua chỗ chơi xí ngầu và mấy bàn domino. Cái trò domino này thì mình chịu ko tài nào hiểu được, chỉ toàn bọn chinese chơi, mỗi thằng vài con cờ domino xếp xếp rồi so bài với nhau, mấy thím nào xem phim cò bạc của HK thỉnh thoảng cũng thấy bọn nó chơi đấy. Đứng xem gần 15p chả hiểu cái khỉ gì cả, thôi ko chơi cái này, tiền đang ít, vào thử thì chỉ có mà cháy túi sớm, mình chuyển sang chơi xí ngầu.

Nói sơ qua xí ngầu thì đa phần mọi người hay nghĩ tới chơi tài (tổng điểm 3 con xúc xắc lớn hơn 9) xỉu (tổng điểm <= 9). Trong casino thì nó có nhiều loại cửa đặt hơn, nào là chẵn lẻ, một đôi …. và tỉ lệ chung cao nhất là 1 chung 180 (hình như thế, lâu qua ko nhớ chính xác) cho ngừoi chơi nào đặt trúng cửa 3 con giống nhau treble (phải chính xác nhé, ví dụ 5 5 5 hoặc 3 3 3), còn đặt cửa 3 con giống nhau bất kỳ thì tỉ lệ chung giảm xuống còn 30 hay 40 gì đó. Nhìn thì cũng dễ chơi, mình lại quyết định trích 50$ ngân sách ra chơi trò này. Lúc đầu đặt tài xỉu, tạch …. đặt chẵn lẽ, tạch …. đặt ….. tạch tạch tạch …. . Ôi clgt, hôm nay ra đường ko xem ngày hay sao mà đen vl vậy ta . Còn 10$ trong ngân sách 50$, mình chán ngán quẳng luôn vào khu treble, con chip rơi trúng ô 5 5 5, tạch nốt nhanh đi rồi trả dép bố đi chơi chỗ khác. Ngán ngẫm nhìn xung quanh xem chơi cái gì tiếp theo, bỗng nhiên nghe cả bàn ồ ồ ồ ……….. Thằng dealer giở cái hũ ra, là 5 5 5 các thím ạ Vãi cả linh hồn, đúng là lên voi xuống chó, lúc cầu từng $ lẻ ko được, lúc chán nản chuẩn bị phủi đít đi thì lại trúng to. Thằng dealer xếp cho chồng chips 1,800$ trước anh mắt ngưỡng mộ của các anh giai khoai to và ganh tị của các chị gái xinh xắn đáng yêu , cuộc đời lại tươi phơi phới trước mắt mình.

Rủng rỉnh chips trong người, đi 1 vòng casino nữa, mình dừng chân tại một khu đông nghẹt dân chinese, phải nói 90% là dân chinese, 10% còn lại là các người chơi châu Á khác, chỉ có lèo tèo vào chú tây trong khu này. Trò gì mà tui chinese chơi đông vậy ta? Lò dò vào trong tìm hiểu, thì ra là Baccarat, một lọi bài kiểu như bài cào của dân VN mình. Trên bàn có 2 ô player và dealer, người chơi sẽ lựa chọn player thắng hoặc dealer thắng và đặt cược vào đó. Cái sẽ chia bài và tính điểm, 9 nút là cao nhất, thấp nhất là bù. Nếu hai bên hoà điểm nhau thì hoà tiền, ko ai thắng hoặc thua (nếu người chơi cược vào ô hoà thì sẽ được chung gấp 8 lần). Đại loại là thế, mình nghe bon chinese kháo nhau trò này tỉ lệ ăn thua với casino gần như là 50/50, khá là công bằng nên bọn nó chơi trò này đông lắm. Mình nhìn cũng thích, nhưng bựa cái là mình hơi bị ghét chinese, ở NZ mà xung quanh toàn nghe tiếng TQ nhức đầu ko chiu được, vậy là quyết định đi ra, quay trở lại trò Caribbean Poker (lý do mình thích trò này tuy tỷ lệ thắng của casino cao hơn rất nhiều là vì nó có jackpot, lỡ một ngày đẹp trời trúng phát là lên hương luôn )

Hôm nay cuối tuần, người chơi cũng khá đông, mình vẫn phải đứng xếp hàng chờ lượt chơi, nhìn lên cái bảng điện tủ Jackpot đã là 168,000$, thèm nhỏ dãi ra ). Đứng quan sát một lúc, thấy bàn mình đang đợi chơi có một chú Kiwi (người NZ da trắng hay gọi là Kiwi, dân đảo thì đặc trưng gọi là Maori) khá là vui tính, nói cười chọc ghẹo các chị em suốt ngày (ậu mợ, chơi ko lo chơi, toàn giỡn, vái trời cho thua sớm để bố mày vào chơi ). Đợi thêm một lúc nữa thì cũng có chỗ cho mình ngồi vào bàn, ngồi bên trái của chú Kiwi đó. Rút kinh nghiệm của lần trước, mình ko dám chơi to, chỉ giớn hạn 20-30$ là tối đa cho một ván (tuy trong túi cũng cầm gần 2k nhưng lần này già hơn, khôn hơn chút rồi ). Bài cũng ko đến nỗi quá xấu, mà cũng phải nói chắc là đang hên từ lúc thắng 1,8k bên bàn xí ngầu, ván nào bài cũng có 1 hoặc 2 đôi, tuy thỉnh thoảng cũng bị cái đè, nhưng phần nhiều là mình lớn hơn cái nên ăn cũng kha khá. Ngồi chơi bắt chuyện với chú Kiwi, chú ấy tên là Lancelot, Sir Lancelot (chắc là dòng dõi quý tộc gì bên nước Anh qua đây định cư, NZ trước đây là thuộc địa của Anh nên người Anh qua đây sống nhiều lắm), chú ấy lớn hơn mình 2 tuổi, từ đây xin được gọi bằng Lan cho nó tiện. Lan cũng khá thân thiện, nói chuyện một lúc nó đã mời mình một chai ken gọi là kết bạn. Mình cũng xã giao, vừa chơi vừa uống với nó hết 1 chai thì mình mời lại nó 1 chai khác, bắt đầu chuyển sang chế độ nhậu nhẹt . Hai thằng nói chuyện khá hợp gu, nó với mình đùa với nhau là nếu như ai trúng jackpot dù lớn hay nhỏ thì cũng phải chia cho thằng kia 10% gọi là tiền xe pháo , hai thằng bắt tay deal khá là vui vẻ. Chơi tầm 30p thì nó chợt có dt, mà quy định casino bên đây là ngồi chơi bài ko dc nghe dt nên nó phải đứng dậy ra ngoài để nghe, vậy là ván đó mình cầm bài của nó và thằng ngồi kế bên cầm bài của mình, đại loại là dịch sang trái 1 tụ.

Mình cầm 5 lá bài nặn nặn, mình thích nhất là nặn bài, no mang đến cho mình cảm giác rất kích thích mà cho đến bây giờ, cho dù đánh bài vui với mấy đứa bạn cũng ko bỏ được cái thói quen đó. Mình năn từng con một, con đầu tiên là J rô, tiếp theo là A rô, Q rô, K rô… Mình đổ mồ hôi tay, toàn thân bắt đầu thấy lạnh lạnh, ngước nhìn thằng Lan dang nói chuyện dt rồi nhìn lên cái bảng điện tử, tim mình đập tưng bừng, không khéo nó văng cả lên bàn mất . Tay run run cấm mấy con bài, mình năn con bài cuối, nặn từ bên hông, kéo từ từ từng chút một, hình ảnh đầu tiên “lú” ra là RÔ, ván này cầm chắc thùng rồi, phê phê mình nhích thêm một chút nữa, 4 chấm thẳng tắp hiện ra. Ôi kiểu này chỉ có thể là 9 rô hoặc 10 rô thôi, mình chỉ còn cách 160k$ 1 lá bài nữa thôi …

Không đủ can đảm nặn tiếp, mình úp bài lại rồi để lên bàn, để mặc cho số phận quyết định. Chút nữa con dealer nó tự giở bài mình ra rồi sẽ hay, mình mà tự mở ra, dù 9 hay 10 thì mình cũng ngất cmnl . Dealer mở bài của nó ra trước, vừa mở ra, cả bàn 7 ngườii chơi ngay lập tức gào lên thất thanh…..
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 11: Thánh nhân đãi kẻ khù khờ

Dealer lật một lúc năm con bài của nó lên. Mọi người trong bàn, người thì đứng bật dậy, người thì gào lên tức tối, còn mình… mình đứng chết lặng trong 3s…

Đầu óc mình lúc đó cứ máy cpu 286 thời 1998 đang xử lý hệ điều hành DDos, chậm một cách lạ kỳ. Thoạt đầu là cảm giác hụt hẫng, sau đó là như có một dòng điện lạnh toát chạy khắp người khiến cơ thể dường như co rút lại không tài nào thở được. Các thím có biết bài dealer là gì không???? 9…9…9…9…10, vâng TỨ QUÝ 9 VÀ 10 CƠ. Nó giống như 5 lá bài định mệnh, mọi người xung quanh gào lên tức tối, tức vì thằng Lan đứng lên ra ngoài ngay ván đó nên dealer mới được tứ quý 9, tức vì bài họ tốt mà bị đập bởi 4 con 9. Thằng Lan chay đến, nhìn bài dealer mặt mày suýt xoa xin lỗi mọi người xung quanh, nó quay qua nhìn mình tỏ vẻ tiếc nuối vì cú dt vừa rồi. Mình vẫn đứng đó, gần như chết trân, không một cử động, không một lời nói, bởi lẽ mình vẫn chưa thực sự nắm bắt kịp cái diễn biến đang xảy ra quá nhanh và lộn xộn này. Thực ra khi dealer giở con 10 đỏ lên, tim mình dường như rớt xuống đất, ngừng đập đến vài giây vì cứ ngỡ là nó đang giữ 10 rô, đầu đang choáng váng thì bốn con 9 lại xuất hiện cùng 1 lúc, mình phải mất một khoảng thời gian để nhận thức được rằng bốn con 9 nằm ở kia thì có nghĩa là chắc chắn trong bài của mình chỉ còn lại một thứ duy nhất: 10 RÔ.

Sau giây phút chết hụt, cảm xúc rơi đến đáy rồi lại dâng trào bùng nổ một cách đột ngột, mình hét lên như thằng điên. Thằng Lan đứng bên cạnh giật mình tưởng mình phát khùng vì nó liền nhảy giựt ngược lại phía sau vài bước, miệng liên tục “calm down bro, CALM DOWN…”. Mình xông tới nó làm thằng ku tí nữa thì són, ôm chầm lấy nó rồi gào lên, “I HAD A ROYAL FLUSH,YESSSS, RIGHTTTTTT, A FKING ROYAL FLUSHHHHH”. Thằng Lan ngơ ngác vẫn chưa hiểu cho lắm, mình kéo nó quay lại bàn bài và ấn nó ngồi xuống, security đang đi đến, nếu mình làm ầm lên không khéo nó đuổi mình ra ko cho lãnh tiền thì toi . Con dealer sau một hồi ăn hành của bà con chơi bài, rủa xả thậm tệ giờ cũng bắt đầu mở bài của mọi người xung quanh. Khi nó mở đến bài của mình thì một lần nữa bàn chơi bài của mình lại bị náo động, tiếng người trầm trồ, và rồi một tiếng gào thật to vang lên làm mình giật bắn cả người. Lần này người lên tiếng là thằng Lan, nó đập bàn cái ầm rồi đứng dậy chửi loạn xạ “@#@$&*$#%”, cũng phải thôi, nếu như không có cú dt bất ngờ đó thì nó là người ẵm cái Jackpot to đùng kia rồi, tội nghiệp, ko biết sau hôm đó về nó có phát hành cho cái đứa gọi dt ngay lúc đó ko nữa .

Bây giờ tới lượt mình lên tiếng, cũng một câu y chang nó lúc nãy “calm down bro, CALM DOWN…” . Mình chợt nhớ đến cái thỏa thuận share 10% jackpot với nó lúc nãy, trong đầu bắt đầu dấu tranh tư tưởng dữ dội, giờ sao? chia hay ko chia, mình với nó mới quen nhau chưa đươc 1 tiếng, nói xàm ba láp với nhau mấy câu thì đâu có trách nhiệm phải thực hiện Nhưng đồng thời cũng nghĩ là nếu như nó ko đứng dậy ngay lúc đó thì mình đâu có cơ hội như bây giờ. Hai bên vai mình như có 2 ông thần thiện và ác vậy, hai ông chửi nhau ỏm tỏi khiến mình bối rối vô cùng. Cuối cùng mình đi dến một quyết định mà gián tiếp đã dẫn dắt mình vào một cuộc phiêu lưu vô cùng kỳ lạ, mình quyết định sẽ chia cho nó 10%, tức là khoảng 16k$.

Sau khi quyết định, mình nói ra ý định với thằng Lan, nó trố mắt nhìn mỉnh tỏ vẻ không thể nào tin được, hỏi đi hỏi lại cùng 1 câu đến nỗi khiến mình phát cáu “are you sure?”, “are you fking sure?”, “you’re not joking right?”… Mình cáu quá phán 1 câu khiến thằng ku tắt đài “Shut up and wait, ask me 1 more time I wont give you a cen”. Sau khi giở bài lên và xác nhận mình có royal flush, dealer bấm nút “báo động” jackpot và gọi manager đến xác nhận. Security cũng đến, bọn nó kiểm tra rất kỹ, mở máy chia bài ra xem có sót bài trong đó không, đếm lại từng con bài trong bộ bài xem có gian lận tráo thêm bài vào đó không, sau cùng là kiểm tra bằng camera ghi hình xem người chơi có gian lận hay tráo bài cho nhau ko. Khâu kiểm tra này cũng mất khá nhiều thời gian, mình ngồi đợi mà cũng run, lỡ ra có thằng ôn dịch nào gian lận thì bọn nó huỷ kết quả, hoá ra công cốc. Sau gần 30p làm đủ hết mọi thủ tục, bón nó cũng xác nhận là mọi thứ bình thường, mình được chính thức xác nhận là jackpot winner, trong bụng như mở cờ nhưng cố gắng kiềm chế để ko phải hét lên thêm lần nữa. Mình đi ra lãnh check, ngoắc thằng Lan đi theo sau, thằng ku ngoan ngoan đi theo, mồm vẫn ngâm tăm ko dám hé môi một lời nào . Khi casino viết cho mình một tấm check, mình yêu cấu viết cho mình 2 tấm, 1 tấm là 16k$ và tấm kia chứa phần còn lại khoảng 145k$, họ cũng vui vẻ chấp nhận và yêu cầu mình chụp hình lưu niệm. Thím nào có dịp vào Sky casino nếu như họ vẫn chưa thay đổi thì ko khéo thấy hình mình trong đó ko chừng .

Ra khỏi quầy cashier, mình đưa cho thằng Lan tấm check 16k$, thằng ku cảm ơn mình rối rít, xin số dt và hẹn mình tối nay đi nhậu. Mình ậm ờ suy nghĩ một lúc rồi cũng ok (suy nghĩ ko khéo nó úp sọt mình rồi lấy luôn phần còn lại thì khổ ). Chia tay thằng Lan, mình đi ngay xuống tầng trệt của sky tower, có một chi nhánh ngân hàng của BNZ bank ngay tại đây, mình mờ ngay 1 tài khoản và deposit tất cả số tiền đó vào cho an toàn. Sau khi xong hết mọi thủ tục, mình yên tâm quay trở lại casino chủ yếu là ăn uống và giết thời gian, hôm nay thắng như thế là quá đủ đối với mình rồi.

Đến chiều, mình nhận được điện thoại của thằng Lan gọi đi ăn nhậu, mình ok ngay và tót đến điểm hẹn, đâu ngờ rằng từng bước mình đi qua là từng bước mình tiến gần hơn đến một thế giới vô cùng đen tối và phức tạp…
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Bonus chap: Mèo

Mấy chap trước mình có đề cập đến em mèo hoang đã gần như cứu mình khỏi chết rét khi gặp nạn. Sao cái đêm mình ký gửi nó cho police, em mèo đã bị chuyển đến trung tâm bảo trợ động vật (SPCA Auckland) bởi vì ở NZ, mình muốn nuôi mèo thì phải được cấp phép, cho dù là mèo hoang . Sau khi ra viện và biết tin đó, mình đã chạy khắp nơi tìm thông tin về cái trung tâm đó, rồi lặn lội lên đó năn nỉ ỉ ôi xin đem con mèo về. Cuối cùng mình đóng phí, ký giấy và mua một cái lồng đựng mèo thì họ mới chịu cho mình đem em mèo về .

Em mèo này chắc cũng được khoảng 3 tuổi theo lời của trung tâm nói, và rất là hiếu động. Khổ nỗi vốn dĩ là mèo hoang nên nó cứ di rong suốt, thời gian đầu mình phải nhốt nó phòng, cho nó ăn đồ ăn thiệt ngon để dụ nó quay về mỗi khi đói, ko thì no bỏ nhà đi luôn thì toi . Mà con mèo này chuyên gia đi chơi về nhà lúc nữa đêm, nhiều khi đang ngủ 2-3h sáng mà nghe tiếng cào cửa rộtttttt rộttttttt nổi hết cả gai óc là biết nó mò về . Nuôi nó được tầm 2 năm thì nó vác bụng chửa về , đẻ được 3 con mèo con nhưng chắc vì chưa có kinh nghiệm nên nó loay hoay sao, sáng dậy mình phát hiện nó đẻ thì 2 con đã chết, chỉ còn lại 1 bé mèo con trắng bóc như bông tuyết, nhìn yêu khỏi phải bàn . Sau đó vài tháng thì mèo mẹ đi đâu mất biệt, mình tìm mãi không thấy, có lẽ nó bỏ nhà theo trai luôn rồi hoặc bị tai nạn ở đâu mình cũng ko bao giờ kiếm lại được nữa .

Bé mèo con thì trắng trẻo và cũng hiếu động y chang mẹ nó, mình vẫn còn nuôi nó đến giờ. Vì nuôi từ nhỏ nên nó cũng ít đi hoang và mình cũng đỡ lo.
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 12: Thế giới ngầm

Điểm hẹn là một quán bar ko có gì quá nổi bật nhìn từ bên ngoài, ấn tượng đầu tiên đập vào mắt là vô vàn những xe môtô phân khối lớn, nhìn so qua cũng vài chục chiếc đậu kín cả hai bên đường . Thấy cảnh tượng đó là mình ngán vl ra rồi, tưởng tượng đến cảnh một đám hippie xăm trổ đầy mình, mặt mày bặm trợn sẵn sàng thịt mình bất cứ lúc nào như băng đảng Hell Angle bên US thì bắt đầu chùn chân muốn quay về.

Đang ngán ngẩm quay đầu thì bất ngờ có ai vỗ vai cái bộp , thằng Lan ở đâu lù lù xuất hiện mặt tươi cười hỏi mình sao trễ vậy, vào join party nhanh ko mất vui. Ôi làm sao bây giờ, tiến thoái lưỡng nan rồi, đi vào thì sợ vãi đái ra, mà từ chối thì ko khéo nó thịt mình ngay tại chỗ cũng nên . Thôi thì nhắm mắt đưa trym, hi vọng lúc chiều mình tốt với nó nên nó có thành ý đãi mình ăn nhậu thật chứ ko có ý khác .

Bước vào quán bar là mình bắt đầu thay đổi gần như 180 độ. Ôi thiên đường là đây sao, khắp nơi là các em gái nude 90%, chỉ mặc mỗi cái quần chip bé tí, nhong nhong trà nước tiếp chuyện cho các anh khoai to, ngay cả con bé pha rượu cũng chả mặc gì trên người . Ậu mợ, thôi thì chết vì gái là cái chết êm ái, mình hùng hổ khoát vai thằng Lan bước vào, khác hẳn với cái dáng vẻ gà chết lúc nãy . Thằng Lan kéo mình vào phòng Vip, trong đây đã có sẵn cơ số các anh trai mà theo dân gian hay gọi là… đầu trâu mặt ngựa, mình lại bắt đầu són , thôi kệ mịe, lỡ phóng lao thì theo lao thôi, giờ có bỏ chạy ra cũng éo yên với bọn nó. Mình khép nép đặt đít ngồi xuống nhẹ nhàng nhất có thể (cứ như thằng bị trĩ kinh niên không dám ngồi mạnh vậy ). Thằng Lan giới thiệu mình cho mọi người, rồi đi một vòng giới thiệu hết mọi người lại cho mình. Sau khi giới thiệu xong hết mình mới biết thì ra nó là em trai của đại ca Josh, trùm khu vực của một băng đảng đường phố, chi nhánh con của nhóm tôi phạm Black Power nổi tiếng ở NZ

Nói sơ qua về lai lịch gia đình của thằng Lan và ông đại ca này, ba của bọn nó là người Anh chính gốc, dòng dõi của một gia đình được phong tước hiệp sĩ ở Anh. Sau chiến tranh thế giới thứ 2, ba của tụi nó lang bạt khắp nơi trên thế giới, mỗi chỗ ổng đều lấy một bà vợ và con rơi con rớt thì nhiều vô kể . Sau khi qua bên kia sườn dốc của cái sự nghiệp ăn chơi, ông cha mới kéo 3 bà vợ và 3 đứa con chính thức định cư ở NZ an hưởng tuổi già. Thằng con cả là con của ổng với một bà Maori, thằng ku lai 2 dòng máu cao (của bố) và to (của mẹ) nên thằng con khổng lồ như Hagrid trong Harry Potter. Thằng thứ 2 là ku Lan là con riêng của ổng với người vợ cả người Anh và đứa con út là một bé gái lai châu Á ko thấy xuất hiện trong bàn tiệc.
Sau màn giới thiệu, đại ca Josh (từ lúc này gọi là J cho tiện) bắt tay và cám ơn vì đã chiếu cố thằng em lúc sáng. Mình cũng hơi yên tâm một chút vì thấy bọn nó tuy ăn mặc đầu gấu nhưng cách nói chuyện và hành xử cũng ra vẻ đàng hoàng và có nghĩa khí theo kiểu nói của giang hồ VN . Chào hỏi xong là bắt đầu nhập tiệc, các em gái tươi mát bắt đầu lũ lượt kéo vào sắp hàng trước mặt các anh giai, mình là khách nên được ưu tiên chọn trước Ừh thì chấm ngay một bé nhỏ nhắn xinh xinh, ko quá cao to chỉ hợp gu với mấy bố khủng long kia . Nhạc, bia rượu và đồ ăn thức uống đầy bàn, mình sau vài chai ken với mấy ly rượu thì cũng bắt đầu nóng bừng bừng (cái mòi bia với rượu mà uống chung với nhau thì các thím biết nó vật như thế nào rồi đới ). Các giang hồ hút thuốc dữ lắm, nhẹ thì xì gà, hơn chút thì có marijuana hay còn gọi là cannabis, rồi ecstasy các kiểu, mình tuyệt đối không hút ngay cả thuốc lá thông thường nên cho dù bọn nó có mời thì cũng chỉ cười trừ xin lỗi tao bị bệnh phổi, hút vào là chết abc các kiểu . Mình chỉ cú tâm vào chuyên môn là bia rượu và các em gái , ở đây không cấm vụ động tay động chân với mấy em út nên máu dê của mình cũng thả cửa tung hoành .
Đang cao hứng thì cả phòng đột nhiên im bặt, chỉ còn lại tiếng nhạc xập xình cùng với khói thuốc mờ ảo. Mình ngơ ngác, clgt chuyện gì mà khiến cho các ông trời con đột nhiên tắt đài một cách đột ngột vậy??????
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 13: Thánh nữ

Một nhân vật mới bước vào phòng, không khí chợt trở nên vô cùng ngột ngạt. Mình sao giây phút ngỡ ngàng, chai bia trên tay rơi xuống dất đánh bộp 1 tiếng, đầu óc bắt đầu chuyển sang trạng thái… cuồng… dâm

MARIA OZAWAAAA, có phải thánh nữ vừa bước vào phòng đó không Mình lấy bình tĩnh lại một chút, ếu phải, nhật vật này còn lộng lẫy gấp chục lần thánh nữ JAV Quả thật trên cuộc đời này lần đầu tiên mình được chứng kiến một người con gái có vẻ đẹp sắc sảo như thế. Nằng mặc áo thun ba lỗ bó sát người, thêm cái quần jean cụt tới háng chắc dài hơn cái quần chip 1 tí, nếu như cố gắng dùng từ ngữ trần gian để mô tả nét đẹp của nàng thì có vẻ như là quá hạ cấp, chỉ có 2 từ thích hợp nhất: “tiên nữ” Mình đã từng thử đem Mai Phương Thúy ra so sánh thì chẳng khác gì vịt bầu đứng canh phượng hoàng. Chuyển từ ngạc nhiên sang sốc , mình lẩm bẩm… thôi chết vì gái, chắc chắn là phải bỏ mạng vì gái hôm nay rồi. Mình cũng đã hiểu tại sao mấy ông thần kia cũng phải im bặt, nàng bước vào, đứng đó, lộng lẫy quá sức chịu đựng so với người trần mắt thịt, làm sao có thể cưỡng lại được đây .

Bộp, thằng Lan giựt chỏ mình một phát đau điếng, chắc nó thấy nước dãi mình rơi rớt tởm quá nên nhắc mình khép mồm lại . Mình bẽn lẽn cười trừ nhưng vẫn ko thể nào rời mắt khỏi thiên thần vừa ngồi xuống cạnh J. Đậu xanh rau má, hàng của thằng khủng long đó à, GATO vcc , lúc đó mình quên cả vị thế của mình, đang định lao lên ăn thua đủ với thằng trùm cuối kia (anh hùng làm sao qua khỏi ải mỹ nhân ). Thằng Lan nhìn mình cười đểu 1 cái:
– Whats wrong with u?
– She’s so damn hot
– Yeah, of course, thats my sister.
– Whatttttt ……. deeeeeeeee ……. f#@!#@!#@#…….
Thì ra là em gái của thằng Lan các thím ợ. Em nó lai châu Á với tây nên có nét pha trộn, đẹp vãi linh hồn. Mà cũng ngộ, bên đây bọn nó sống khá thoáng, em ấy thân con gái mà chui vô mấy chỗ này nhậu nhẹt với mấy ông anh mà không thấy ngượng, ngược lại còn tỏ ra rất thoải mái và vui vẻ.

Từ khi em ấy bước vào, mình cảm giác như đang ôm một con vịt kế bên nên chả còn hứng thú cái mợ gì nữa, tips cho em gái kế bên vài chục $ rồi bảo em ấy ra ngoài (mình sợ mất hình tượng với thánh nữ ). Vậy là từ lúc đó trở đi mình chỉ tập trung uống và phá mồi, thỉnh thoảng liếc nhìn em kia thì thấy em cũng cười cười với mình, chắc chỉ có mỗi mình châu Á trong đây nên em ấy cũng tỏ vẻ thân thiện. Lát sau thằng Lan kêu con em qua ngồi kế bên mình rồi giới thiệu với nhau, ôi sướng tê tái, đời mình đang lên hương rồi các thím ợ

Em ấy ngồi bắt chuyên với mình, em hỏi sao ko thấy em út nào ngồi chơi chung vậy, sao mình ko hút như mấy cha kia cho vui bla bla bla …. Mình giở bí kíp 101 thế quăng lựu đạn ra abc xyz với em một hồi, em cũng cười tít mắt, nhìn phê vật vã . Cuối buổi mình cũng xin được số dt của em ý, quay qua khều thằng Lan, xi nhan hỏi nó tao có cửa tán em gái mày ko . Đúng là tây các thím ợ, bọn nó thoải mái vô cùng, ok con dê ngay lập tức, thậm chí còn cổ vũ hứa tạo điều kiện cho mình nữa. Cái kiểu này ở vn, kua em gái của bạn lớ ngớ là bọn nó đáp gạch cho thối mồm .

Kết thúc buồi party, mình quen được cơ số các đại ca đầu bò và cơ hội xách dép cho thánh nữ, thật là ko còn gì mãn nguyện bằng. Mình ra về mà đầu lâng lâng, ko quên txt cho em ấy một tin hẹn ngày gặp lại. Em ấy reply ngày lập tức “see you tomorrow”, đẹt, thế là thế nào, em ấy muốn gặp mình ngay ngày mai à, sao kèo này thơm vl thế . Mình txt qua lại với em ấn định địa điểm và thời gian sau đó tót lên taxi về nhà mà lòng tràn ngập hạnh phúc. Cảm giác này còn phê hơn trúng jackpot nữa các thím ạ, trong 1 ngày mà có quá nhiều chuyện xảy ra như vậy, dự là tim mình nó teo đi vài trăm gr vì đập liên tọi sáng giờ .

Tối hôm đó về nhà gác chân lên trán suy nghĩ đủ mọi thứ, lên kết hoạch làm thế nào để chiếm được trái tim thánh nữ đây. Trong đầu đầy suy nghĩ ưu tư, mình chìm vào giấc ngủ ngon nhất thì trước đến giờ.
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 14: Tình

Trời vừa sáng, đang định nằm nướng cho khét thêm chút rồi mới dậy, hôm nay vẫn là cuối tuần mà, tranh thủ ngủ cho đã. Bỗng nhiên tiếng dt réo ầm ỹ nhức cả óc, zzzzzz mới sáng sớm mà đã bị kêu réo, chẳng biết là ai nữa . Mở dt ra thì thấy số nhìn quen quen nhưng ko nhớ là của ai. Làu bàu trong miệng, mình tắt máy rồi quăng dt cái bộp xuống góc giường nằm ngủ tiếp. Đang nhắm mắt lại cố quay về tiếp tục giấc mộng JAV thì bỗng trong đầu lóe lên một tiếng sét. Ậu mợ hôm qua nhậu tưng bừng, cộng thêm ngồi kế bên người đẹp làm đầu óc lú lẫn, ngồi cả buổi mà có hỏi tên con bé đâu, lúc ra về xin số dt thì cũng chắng có lưu tên, tại bên đây chưa có bạn bè gì nhiều, trong dt chỉ lưu mỗi số ông bà già và thằng Lan, vậy thì cái số vừa gọi quen quen lúc nãy là của em tiêng nữ hôm qua rồi . Đệt mợ, bật dậy như con tôm, chộp ngay lấy cái dt gọi lại liền cho em nó, sorry quơ tay bấm nhầm nút tắt abc… lý do các kiểu, em ấy cười hihi trong dt nghe thôi mà cũng lâng lâng trong đầu. Thì ra sáng nay em ý gọi bảo đổi địa điểm hẹn, em ý muốn đi ăn tối ở chỗ nào yên tĩnh chứ ko muốn đi bar như hôm qua, mình cũng ok con gà đen ngay tắp lự. Gì thì ăn tối lãn mạn thì quá tuyệt vời để tiến thêm một bước trong việc đẩy mối quan hệ đi xa hơn .

Hẹn nhau 6h tối ở Sky tower, 3h mình đã sửa soạn đầy đủ, mất 2 tiếng để tút thì mấy thím tự hiểu, khỏi phải tả chi tiết công đoạn này hehe. 5h30 có mặt tại Sky Tower, đang nhởn nhơ chờ đợi người đẹp thì, từ xa một chiếc xe màu bạc tiến tới đỗ phịch ngay trước cổng chính. Là một chiếc Mercedes Benz CLK đời mới nhất mà mình trước giờ chỉ dám mơ mộng chứ chẳng bao giờ nghĩ có cơ hội chạm tay vào, nó là thời thượng lúc đó nhu Lamborghini thời bây giờ vậy. Cửa mở ra, tài xế chạy vòng ra sau mở cửa, một siêu mẫu trong bộ váy sang trọng bước xuống trước ánh nhìn ngưỡng mộ của tất cả mọi người xung quanh, ko kể là nam hay nữ, cứ như là Ddiễn viên Holywood xuất hiện ấy. Siêu mẫu đó là ….. nàng, đệt mợ kỳ này là đỉa đòi đeo chân hạc, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga rồi. Giờ sao đây, tiến hay lùi, éo mịe giờ mà mình chạy tới đi cạnh nàng không khéo còn thua cả thằng tài xế vừa xuống mở cửa xe nữa, phen này thì nhục mặt chưa . Đang âm thầm định kiếm góc nào đó bóp trym tự vẫn thì nàng gọi dt, ôi nhỏ giờ chưa có cú gọi dt nào mà làm mình suýt nữa ướt cả quần như này . Thôi thì ăn nhục cũng được, tuy mặt mình ko phải chai nhưng lâm vào tình thế này rồi thì muốn ko chai mặt cũng ko được, mình bấm nút tắt dt rồi tiến lại gần nàng. Chiếc Merc đã chay đi, giờ chỉ còn mình nàng đứng đó vẫy vẫy tay gọi mình, loang thoáng đâu đó là tiếng mấy thằng choai choai kiwi cười hố hố khi thấy mình tiến lại phía nàng. Từng bước đi nặng như đeo chì, quả thật chưa bao giờ mình tự ti đến như vậy, hôm qua gặp nhau trong chốn xô bồ, lại có men bia nên mình cũng chẳng có cảm giác ngại ngùng, bây giờ trong hoàn cảnh này, thực sự chỉ muốn trèo lên Sky tower ko cần cột dây mà phi xuống như hôm trước cho đỡ nhục .

Nàng thấy mình thì cười toe toét khiến đá cũng phải nhũn ra chứ huống gì con tim đang tụt huyết áp chỉ còn đập 70 nhịp/phút của mình lúc đấy giờ, sắp chết cmnr . Trong đầu bấng loạn, tiến lại gần nàng mà miệng cười méo sệt, tuy nhiên càng bước mình càng lấy lại tự tin hơn một chút, đằng nào cũng chỉ là đi ăn tối thôi mà, có vinh dự tháp tùng người đẹp sướng bỏ bu ra, làm éo gì phải cảm thấy tự ti hoài nhứ thế. Bất quá xong tối nay thì trốn luôn, ko gặp nữa là được chứ giề ^_^ .

Mình sánh bước cùng nàng lên thang máy của Sky tower, sáng nay mình đã đặt bàn trước trên nhà hàng năm trên đỉnh tháp, phong cảnh trên đây phải nói là tuyệt vời, đồ ăn cũng thuộc hàng top 5 sao. Mình cùng nàng ngồi xuống một chỗ sát cửa kiếng, phong cảnh vô cùng lãn mạn, ít nhiều cũng làm tăng thêm tự tin cho mình đôi chút.

Gọi món và một chai rượu vang pháp, mình và nàng bắt đầu trò chuyện chiều hơn. Mình càng lúc càng hiểu hơn về con người và gia cảnh của nàng các thím ợ . Sinh ra là con gái út, nàng tên Sarah, có nghĩa là công chúa, được cưng chiều rất nhiều, ba nàng được thừa hưởng gia sản kết sù từ ông nội tỷ phú nên chuyện tiền bạc đối với nàng chưa bao giờ là vấn đề. Tuy nhiên cuộc sống của nàng cũng rất nhiều trắc trở, mẹ mất lúc nàng 15 tuổi, ba nàng cũng ra đi lúc nàng vừa tròn 19, hai cú sốc liên tiếp khiến nàng vô cùng đau khỏ và chán nản nên quyết định rời NZ sang Nhật làm giáo viên dạy tiếng Anh cho bon học sinh trung học. Tiền bạc thì được thừa hưởng từ gia đình nên nàng không thiếu, cái nàng thiếu thốn lúc đó chỉ là tình cảm và sự quan tâm từ người thân, cái mà nàng không có được nhiều từ 2 ông anh trời đánh . Sang Nhật được một thời gian chừng 3 năm, nàng yêu một anh chàng Nhật bản, cũng làm giáo viên trong trường, quan hệ này cũng không được lâu vì gia đình chàng giáo viên đó ngăn cấm và chắc các thím biết cũng người Nhật rất tôn trong ý kiến của người lớn hơn mình, quan hệ của họ rất có tôn ty và quy củ, ko hề dám cãi lại ý của người thân, nhất là ba mẹ. Thế là mối tình đầu lại đứt gánh, nàng thêm một lần đau khổ nên quyết định rời Nhật quay lại NZ kiếm tìm sự che chở của 2 ông thần kia.

Lan man một chút ở đây, chuyện tiền bạc bên đây rất sòng phẳng, ba me đã di chúc cho con cái rồi thì tiền ai nấy giữ, xài sao thì xài miễn sao ko phạm vào phần của nhau là được. Nàng là con gái, lại không ăn chơi đập phá như hai ông anh nên số tiền ba me để lại vẫn còn y nguyên, nàng chỉ trích số lãi hàng tháng và cộng với lương đi làm để dùng cho việc chi tiêu, hoàn toàn ko phạm đến phần thừa kế, mình rất ngưỡng mộ nàng ở điểm này .

Nghe nàng kể mình bỗng thấy loé lên chút hi vọng. Dòng máu châu Á vẫn đang chảy trong tim của nàng hằng ngày, có vẻ vì lý do đó mà nàng rất có thiện cảm với người châu Á, biết đâu mình cũng có cơ hội thì sao. Đồ ăn dọn ra, nàng vừa ăn vừa nghe mình chém gió thành bão, tí nữa lật luôn cả cái sky tower , mình kể nàng nghe đủ thứ chuyện về đất nước và con người VN, về chiến tranh và sự thay đổi trong thời bình. Nàng nghe mà rất chăm chú và hứng thú, mỗi lần tới đoạn cao trào là mình vung tay múa chân làm nàng bỏ cả ăn mà tròn xoe mắt nhìn mình cười khoái chí (Bonus cho các chú nào muốn tán mấy em tây thì kể chuyện về VN giống mình nhé ^^). Buổi ăn tối trôi qua rất êm ái và vô cùng lãn mạn, mình dần đẩy lùi được sự tự ti ban đầu và lấy lại sự tự tin vốn có, gì chứ bom và đạn thì mình không bao giờ thiếu cả .

Ăn tối xong, mình tiễn nàng xuống cửa Sky tower, nàng gọi anh tài xế đánh xe ra đón, mình đứng nhìn nàng mà ngẩn ngơ một lúc rồi quay đít định đón taxi về nhà (làm đíu gì còn tâm trí mà lên casino quánh bạc lúc này, có mà nạp hết lại cho nó ). Bỗng nhiên mình nghe tiếng nàng gọi giật lại, nàng nói giờ vẫn còn sớm, mình có muốn về nhà nàng chơi một tí không? Ôiiiiiiiii , đúng là chết đuối vớ được phao, từng lời nàng thốt ra lúc đó cứ như nước cam lồ vẩy vào mặt mình ấy, nuốt từng chữ một nhưng mình cố gắng kìm chế ko gật đầu lia lịa (ko khéo vẫy cả đuôi thì toi ), giả vờ suy nghĩ một lúc (3s thôi), mình mỉm cười và gật đầu….
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 15: Casino của thế giới ngầm

Leo lên xe, lòng mình vô cùng hồi hộp thấp thỏm, không biết rồi chút nữa đời mình sẽ trôi đi đâu về đâu híhí. Xe chạy được một lúc chừng 20p thì đến nơi, tính ra cũng ko xa trung tâm lắm, nhà nàng ko to, hơi bé là đằng khác, có 2 tầng và một gara để xe. Mình xuống xe, đang nhìn quanh 1 vòng thì nghe nàng bảo anh tài xế về nghỉ, sáng mai qua đón lúc 10h, vậy là sao ta .

Vô phòng khách, nàng mời mình ngồi rồi chạy đi lấy đồ uống. Nhìn sơ qua đúng là nhà của con gái sống một mình có khác, cái gì cũng vô cùng ngăn nắp và đặc biệt là toàn màu ….. hồng, từ giấy dán tường, ghế salon đến ngay cả đôi dép đi trong nhà cũng chỉ mang một màu hồng nhạt. Cuộc sống của nàng đúng như cái tên bố mẹ đặt cho, Sarah – công chúa, nhìn em như một công chúa búp bê sống trong một toà lâu đài nho nhỏ của riêng mình, rất là ấn tượng. Thấy nàng loay hoay một lúc lâu trong quầy bar nho nhỏ ở góc phòng, mình đứng dậy định đến giúp nhưng em cứ từ chối, bảo ngồi đó chơi đi, để chủ nhà phục vụ khách cho đàng hoàn chứ ^^. Mình ngồi ngó nghiêng một lúc thì em cũng mang ra 2 cái ly, một xô đá và 1 chai rượu nho, chắc là nhậu tăng hai đây. Nói chuyên chém gió với nhau thêm một lúc lâu nữa thì em đứng dậy dắt mình đi tham quan xung quanh nhà. Tầng trệt thì có phòng khách và nhà bếp các kiểu, trên lầu thì chỉ có 2 phòng ngủ và nhà tắm. Nghe em tả như thế thì mình cũng ngại không muốn lên lầu vì đó là không gian riêng của em, đi vào thì hơi bất lịch sự. Thấy mình ngần ngừ một lúc, em cười tủm tỉm rồi kéo tay mình vô phòng ngủ chính ấn mình ngồi xuống rồi với tay mở nhạc. Ôi mẹ ơi, gì thế này , sao nhanh thế, ko lẽ định hấp mình thật à .

Thấy mặt mình đần thối ra, em phì cười rồi kêu mình quay lưng vô tường, cấm không được xoay lại để em thay áo, clgtn, dắt bố từ phòng khách, đi khắp nhà rồi vào phòng ngủ để úp mặt vào tường cho em thay áo . Đang cáu thì chợt nhận ra một điều, cái tường phòng ngủ của nàng có một tấm gương to chà bá 1x2m, bảo mình úp mặt vô tường khác ếu gì xoay mặt ra ngoài đâu . Úp mặt vô tường mà mình cứ thế này , chắc phải chảy mất cả lít máu mũi chứ chả chơi. Em thay xong cái đầm ngủ rồi nói với mình là xong rồi, quay lại đi, mình quay lại, cái mặt vô cùng đê tiện , tay thì chỉ chỉ vào cái gương háhá. Chắc em ko ngờ mình lại có hành động như thế, biết thì im lặng đi, còn bày trò chọc ghẹo nên mặt đỏ bừng lên, mình nhìn mà ngất ngây con gà tây chỉ muốn bay vào ôm phát cho đã thèm .

Mình quay sang nói với em đợi tí rồi chay xuống nhà, cầm 2 ly rượu đang uống dở lên, uống thêm chút nữa trong tiếng nhạc cho nó thêm phần lãng mạn và tăng thêm tự tin. Làm hết ly rượu, nàng tót lên giường, ngồi dựa vào đầu giường nhìn mình đầy khêu gợi. Đệt, máu quá rồi, mình cũng phi lên ngay tắp lự. Bốp, nàng cho 1 cước vào ass làm mình lọt mịa nó xuống đất đau điếng, Ngóc đầu dậy, mặt mình vô cùng ngơ ngác chả hiểu mô tê gì cả, vậy là sao, sao là trăng, rứa là răng???? . Nàng lại cười khúc khích, làm mình muốn nổi điên lên, nhìn nàng đầy thắc mắc.

Nàng lên tiếng:

– I love U
– Really????
– Nope…..
– …. What did you just say then?
– I love U
– True??? You really mean it?
– Nooooooo
– ….
– ….
– #@$@#$@ (trong đầu mình thôi ^^)

Em thò tay qua bàn giấy lấy cây bút với cuốn sổ ghi ghi chép chép rồi đưa cho mình, trong đó có duy nhất một dòng chữ “tai mnagf g?”. Nàng nháy mắt nói thêm một lần nữa “I love U” rồi trùm mền lại. Ậu éo, cái gì vậy má, chơi trò gì đây??? Mới làm mấy ly wine phê phê rồi mà còn đưa cho cái của nợ này thì bố ai mà biết đường nào mà lần.

Ngồi vò đầu bứt tóc mãi ko biết cái này có nghĩa là gì, em thì thỉnh thoảng lú đầu ra cười khúc khích, kiểu này ko lẽ tự bóp trym mà chết chứ nỗi uất ức này trời xanh có thấu chăng? Ngồi hý hoái ko biết bao lâu, chắc cũng tới gần nữa đêm, cắn muốn bể cây bút thì mình cũng giải được, quay qua nhìn em thì thầm câu trả lời xong mình nhoẻn miệng cười đê tiện . Em cũng đỏ mặt ko nói gì thêm, mình tót lên giường mà ko phải nhận thêm một cước vào ass như lúc nãy nữa, sướng sướng. Chuyện gì tới cũng tới, muốn biết thêm chi tiết mời các thím du hoc, mình tả chi tiết chắc chắn sẽ ra đảo .

Vậy là em với mình chính thức yêu nhau, lẹ đừng hỏi. Thôi thì âu cũng là cái số, em thiên thần mà chịu cặp với thằng cùi bắp ất ơ như mình thì coi như mình cũng có tu mấy kiếp vậy.

Chuyện vẫn tiếp diễn như thế, một tháng sau đó em giúp mình rất nhiều, từ chuyện dẫn mình đi mua xe đến chuyện dọn nhà sang chỗ mới, em có bảo mình dọn sang chỗ em nhưng mình từ chối, muốn hai đứa có không gian riêng một chút, nếu ở gần nhau quá suốt ngày thế nào cũng dễ nảy sinh chuyện ko vui. Mình thì vẫn đi học, thỉnh thoảng qua chở em đi làm (lúc này em đang làm người mẫu riêng cho một công ty quảng cáo), lúc rảnh thì đưa đi đón về,đi chơi ăn uống, cinema với nhau suốt, cũng hết sức hạnh phúc.

Bẵng đi một thời gian thì bỗng dưng một ngày thằng Lan gọi. Nó rủ mình đi Wellington chơi vì thằng anh J của nó đang ở Well, muốn nó và em gái xuống đó bàn chuyện làm ăn gì đó. Mình thì từ lúc thắng jackpot xong và quen em Sarah thì cũng ko lai vãng đến casino nữa, cảm giác thắng thua vài trăm đô có vẻ như ko còn thích thú với mình nữa rồi, lại càng ít đi du lịch đây đó vì dính với người yêu và chuyện học suốt. Bởi vậy mình cũng ok ngay, phần vì muốn đổi gió, du lịch thủ đô NZ xem thế nào.

Chiều hôm sau mình và Sarah cùng Lan đáp máy bay xuống Wellington, J ra tân sân bay đón 3 đứa rất nhiệt tình và dẫn đi lấy phòng khách sạn. Sau đó cả nhóm cùng với mấy ông hộ pháp đệ tử của J đi ăn tối. Mình lâu rồi ko ăn đồ ăn châu Á nên cũng thèm, sẵn nới với J nên ổng dẫn đi quán Legend gì đó của tụi chinese. Vô đó đồ ăn cũng tạm ổn, mấy ông thần kia ăn như hạm, tính ra 7 người mà ăn tổng cộng 4 con vit quay bắc kinh và cơ số các món phụ . Ăn uống no nê, cả đám kéo nhau về khách sạn, J bắt đầu vào vấn đề chính, ổng muốn mở một chi nhánh casino ngầm ở Wellington, bởi vì Wellington là thủ đô nên luật pháp ko cho phép mở casino tại tp này. Mình thì biết mịe gì mấy chuyện này, nghe đụng tới mấy vụ phạm pháp là run bỏ mợ rồi, ngồi nghe cho vui thôi, chủ yếu là ổng hỏi ý của Lan và Sarah nhằm hùn vốn gì gì đó. Sarah ngần ngừ một lúc, nhìn mình rồi lại nhìn J, suy nghĩ rất đắn đo rồi em … lắc đầu. Mình cũng thở phào nhẹ nhõm, gì chứ mình cũng ko muốn em dính vào mấy cái hoạt động xã hội đen này, phức tạp hỏng cả đời con gái. J chắc cũng đoán trước được ý của em gái nên ko nói gì, quay qua nhìn thằng Lan, thằng này thì theo ông anh từ nhỏ nên rất máu me giang hồ, ông anh làm gì thì nó theo ngay tắp lự không cần suy nghĩ nên gật đầu cái rụp. Sau đó J quay qua nói với Sarah đại loại là ổng không cần em nhúng tay vào, chỉ cần em trợ giúp thuê hai tầng của một toà nhà với mục đích mở công ty, 1 tầng làm văn phòng công ty kinh doanh về quảng cáo và người mẫu đúng với cái nghề em đang theo ở Auckland. Tầng còn lại ổng sẽ sử dụng làm nơi tổ chức các hoạt động casino ngầm cho giới cờ bạc ở Wellington. Em Sarah có vẻ khó từ chối 2 lần nên cũng miễn cưỡng gật đầu, thế là deal xong hết. J đứng dậy ngoắc tay dẫn cả đám đi tham quan một casino ngầm của nhóm mafia khác đang hoạt động ngay tại lòng trung tâm của tp Wellington…
 
vitconlonton

vitconlonton

Thường Dân
Joined
9 August 2019
Bài viết
19
Reaction score
0
Chap 16: Poker

Nghe tới casino ngầm của nhóm mafia khác mình cũng hơi ngán, dẫu sao vẫn đang là sinh viên đi du học. Nếu lỡ như dính vào các hoạt động phạm pháp mà bị tóm thì coi như cầm chắc tấm vé một chiều về nước và chắc chắn ko có cửa quay trở lại NZ. Lòng nghĩ như vậy nhưng một phần được sự bảo kê của J và đàn em, lỡ có chuyện gì thì ổng cũng đứng ra hứng dùm chắc cũng ko đến nỗi, một phần nữa là cái máu tò mò của mình cũng bắt đầu nổi lên không biết casino ngầm nó khác như thế nào với Sky casino. Thế là cả nhóm kéo nhau đến một toà nhà cao ốc toạ lạc trên con đường trung tâm của thành phố, đường Lamton Quay. Đa số các toà cao ốc giờ này đều tắt đèn và đóng cửa vì các văn phòng thuê đều đã nghỉ (ở NZ 4h30-5h là mọi hoạt động văn phòng đều chấm dứt, thậm chí một số cửa hàng thời trang cũng đóng của khá sớm). Phải để ý kỹ lắm thì mới thấy ở một ngách nhỏ giữa 2 toàn cao ốc là một lối vào khoảng hơn 2m chiều ngang vẫn sáng đèn. Bước qua lớp của kính tự động, cả nhóm vào thang máy bấm nút lên tầng # của toà nhà (mình ko nói cụ thể thông tin vì nhỡ có bạn nào ở Well tò mò đến đó mà ko có tay to bảo kê thì xác định là bị thông nát ass nhé ). Thang máy vừa mở ra, ập vào mắt mình là 2 ông hộ pháp cao cũng phải 2m, mặc vest rất lịch sự nhưng trên mặt kéo dài trở xuống là các hình xăm vô cùng hung dữ đặc trưng của dân Maori. Hai người đứng chắn ngang mà che hết cánh cửa sắt nặng trịch sơn màu xám xịt phía sau.

J bước tới thì thầm với 2 người đó rồi giở áo khoát ra chỉ chỉ cái gì bên trong, có lẽ là thẻ VIP rồi ngoắc tay cả nhóm bước vào. Giải thích thêm ở đây là casino ngầm của mafia được quản lý hết sức chặt chẽ, khách hàng chỉ có thể là người cực kỳ thân quen hoặc người giàu có được các tay chân của ông trùm liên hệ trực tiếp và cấp thẻ VIP. Muốn có thẻ VIP cũng phải đóng một khoảng tiền tương đối lớn là 10k$ một năm. Đây là một khoảng thu khá lớn nếu như casino thu hút được cớ số lớn các tay máu mặt trong khu vực trung tâm và thậm chí các thành phố xung quanh Wellington (cả đảo bắc của NZ chỉ có 2 casino và tất cả đều nằm gần thành phố Auckland, cách Wellington cũng cỡ 650km) nên tiềm năng hốt bạc từ các con bạc doanh nhân thừa tiền nhưng thiếu thời gian là rất lớn. Nó như miếng bánh ngon mà các băng đảng mafia luôn tìm cách tranh giành độc chiếm cho dù phải đổ cả máu. J muốn tiến quân vào Wellington chắc hẳn ngoài chuyện vốn liếng ra, ổng cũng phải có sự chuẩn bị sẵn sàng quân số để đối đầu với các thế lực mafia máu mặt địa phương. Bữa nay có lẽ ổng đi chào hàng với ông trùm sòng casino này, mình nghĩ tới mà bắt đầu toát mồ hôi hột. Nếu như có một thân một mình có chuyện gì thì cũng dễ xử, mình co thể tự do…. chạy. Đằng này lại có Sarah ở bên cạnh, tuy được sự hộ tống của J và 2 đàn em nhưng mãnh hổ nan địch quần hùng, với lại bên đây bọn nó toàn súng với ống, chả phải dao kéo như VN nên mình ngán ngẩm vl. Phải chi lúc nãy suy nghĩ được như vậy thì bảo Sarah ở nhà quách cho rồi.

Bước qua tấm của nặng trịch là một hành lang hẹp với một đầu là chiếc máy soi kim loại để rà vũ khí, giống như ở cửa sân bay vậy. Bởi vì casino được điều hành bởi mafia nên bọn nó rất nhạy cảm với các băng đảng khác kéo đến phá rối. Qua cửa này xong, cả nhóm được dắt vào một căn phòng khá rộng, bên trong thiết kế như một phiên bản thu nhỏ của Sky casino, cũng có máy đánh bạc, có bàn chơi bài và dealer, cái khác là số lượng ít hơn và số tiền lưu hành trong mỗi ván chơi là lớn hơn rất nhiều. Mình liếc sơ qua thấy tiền cược minimum cho bàn Blackjack là 200$ 1 ván , chắc hẳn các cờ bạc xung quanh thì tiền cược tối thiểu cũng tương tự. J bảo mình và em S ngồi chơi ở ngoài, ổng cùng thằng em và thằng L vào phòng VIP bàn công chuyện, ngoài này chơi cò con mà tiền cược đã như thế này rồi thì phòng VIP bọn nó sát phạt nhau chắc cũng phải cả trăm nghìn đô là chuyện thường .

Mình cũng ko muốn thu hút sự chú ý quá nhiều vì cứ kè kè theo J nên kéo S ra ngồi vào một bàn Blackjack chơi giết thời gian, chơi minimum vui thôi mà thoáng một chút đã toi hết hơn nghìn $ . Mình lắc đầu ngán ngẩm, em S có vẻ cũng ko máu me cờ bạc cho lắm nên cứ nhìn xung quanh kiếm J xem ổng bàn việc gì đó xong chưa. Ngồi chờ lâu quá, mình lại sợ cháy túi nên kéo S ra quầy bar uống rượu tán dóc, vậy mà hơn tiếng đồng hồ sau vẫn chưa thấy J trở ra .

Tiếp tục tán hưu tán vượn với em ấy thì chợt nghe tiếng cãi cọ om sòm phía khu phòng VIP vang ra, mình biết là có biến rồi , chộp lấy tay S chuẩn bị thủ thế, liếc nhìn dáo dác tìm mấy cái bảng Exit khẩn cấp, có gì là tung cửa phắng ngay . Thấy J hầm hầm cùng thằng L đi ra, thì ra là ông thần J chửi thằng ku em L chứ ko phải phang nhau với mấy đại ca trong đó, làm mình sợ vãi lọ . Hỏi ra mới biết bọn nó chơi Poker trong phòng VIP các thím ợ, chơi Poker kiểu éo gì mà big blind 2k, small blind 1k , bó chiếu với mấy đại gia. Ông J chơi 1 tiếng thua hết tiền mặt đem theo nên quay qua thằng L kêu nó đưa thẻ để cà chơi tiếp (chắc ổng định lấy tiền quánh sập cái casino lậu này ), thằng L lúc nãy ở khách sạn loay hoay thế nào mà để quên mất cái bóp, thế là ko còn tiền để chiến lúc đang máu nên ổng sạc thằng em xối xả .

Lan man một tý ở đây nha các bác. Chắc phần lớn các thím ở đây đều biết luật chơi poker, nhưng để cho công bằng với các thím chưa hiểu gì thì mình cũng xin nói sơ qua một tí. Poker luật chơi cũng na ná như bài binh, dealer phát cho bạn và các người chơi khác mỗi người 2 lá bài, sau đó dealer sẽ giở lần lượt 3 lần, lần thứ nhất 3 lá bài, lần thứ 2 1 lá bài và lần cuối 1 lá bài, tổng cộng là 5 lá bài ngửa mặt trên bàn. Bạn sẽ dùng 2 lá bài của mình, kết hợp với các lá bài trên bàn để tạo thành tổ hợp 5 lá bài mạnh nhất, sau đó so sanh với các người chơi khác. Trong lúc dealer phát bài và từng đợt giở bài, bạn có quyền tố số tiền tuỳ thích nhằm mục đích ăn càng nhiều tiền càng tốt hoặc doạ cho đối thủ sợ mà úp bài. Cũng na ná như xì phé của tui TQ vậy đó. Còn Big blind và small blind ở đây là số tiền bạn phải bỏ ra trước lúc dealer chia bài, nhằm tránh trường hợp bạn úp bài liên tục chỉ ngồi đợi bài tốt. Blind sẽ xoay vòng hết tất cả người chơi trên bàn, đến lượt ai cầm Blind thì người đó phải bỏ tiền (chết) ra trước khi nhận bài của dealer.

J lôi đầu thằng em trở ra, vừa đi vừa chửi ỏm tỏi, mình thấy vừa mắc cười vừa sợ. Gặp mình và S, ổng hất hàm nhìn S nói đưa thẻ cho ổng mượn, chút về chuyển khoảng trả lại cho em ấy sau. Khổ thân em S vừa sợ ông anh nhưng lại làm gì có nhiều tiền. Phần lớn tài sản của em ấy hiện giờ đang nằm ở một cty tín dụng và đầu tư vào cty người mẫu quảng cáo, làm gì có tiền mặt vài chục k cho cha J, phải giải thích mãi cho ông anh hiểu . Ông J mắt long lên sòng sọc quay sang sút thằng L cái bốp, kêu nó chạy về lấy thẻ lên ngay cho ổng, nhìn thằng ku đến tội. Thằng L bỏ đi, mình định dắt S chay về theo nhưng ông J kéo lại nói đi đâu, còn sớm ở lại chơi với ổng tí nữa , thật là có cho vàng cũng ko dám bật lại ông thần đèn này nên mình im re luôn, S nhìn mình mà cứ tủm tỉm làm bực vãi xoài .

30′ sau thằng L quay trở lại, lần này ông J kéo cả mình và S vào phòng Vip với ổng, bảo là chơi với ổng luôn cho vui. Ậu mợ, chơi big blind 2k mà vui cái củ cải gìe điệu này có mà bay hết tiền sớm. Mình thì ko dám cãi, thôi kệ làm vui lòng ông anh rể chút sau này có chuyện còn nhờ vả , mình lấy thẻ kéo cái rẹt vào cái máy EFTPOS machine, rút 20k mà ruột quặng thắt, 1 năm học phí của tui . Vừa kéo thẻ nhập pin xong thì ông J giựt thẻ mình cái phặc, clg nữa đây aladin . J bẻ thẻ ATM của mình cái rốp rồi xé thêm mấy lần nữa thành mấy mẩu vụn luôn. Hết trò chơi rồi hả cha nội, ko có thẻ thì ăn chơi shopping ngày mai thế nào đây . Ổng nhìn mình rồi cười khẩy, “tao làm vậy để bảo đảm an toàn cho mày đó, bọn nó có camera thấy số pin của mày rồi, giờ mày cầm thẻ ko khéo nó cho người bám theo xúc mày lấy cái thẻ bất cứ lúc nào thì mất cả chì lẫn chài con ạ”. CLGT, cái thế giới này nó nguy hiểm vcl ra, sao dắt tui vô đây chi vậy ông nội .

Thôi kệ, có 20k chips rồi, sánh vai cùng với J và L chiến thôi. Quyết tâm sát cánh cùng ổng quánh sập cái casino này tối nay….
 
Top Bottom