Đoàn Dự
Thường Dân
- Joined
- 4 April 2019
- Bài viết
- 8
- Reaction score
- 0
Chào bọn mày . tao tên L dân tỉnh lên Hà Nội học rồi làm việc luôn, nói là dân tỉnh thôi chứ thành phố tao ở cũng là 1 trong những nơi đáng sống nhất ở VN, đẹp vl. tao ở Hà Nội tính ra ngót nghét cũng được gần chục năm rồi . từ hồi lên làm sinh viên bước chân lên thành phố đông đúc nhìn cái đéo gì cũng thấy xa lạ, từ con người, lối sống, cách sinh hoạt và Hà nội là trung tâm nên dân tứ xứ khắp nơi chen chân về mảnh đất này, 4 năm tao học đại học là quãng thời gian mà bản thân tao cũng đéo thể tin là tao thay đổi nhiều đến vậy ?
4 năm đại học của tao mọi thứ đều thuận lợi dù không sung túc về tiền bạc nhưng gái gú vây quanh khá nhiều, như tiêu đề tao bị cuốn vào những mối quan hệ tình cảm phức tạp, rồi có những tình huống mà bản thân tao cũng đéo thể tưởng tượng ra , nó như trên phim vậy, và cũng có nhiều người để lại cho tao những ký ức tao không thể quên.
BẮT ĐẦU ...
Nói sơ qua về tao và chỗ tao trú chân 4 năm đại học , tao là con út , trên tao có 1 chị , hoàn cảnh gia đình thì bình thường thôi , tao hồi cấp 3 thì cũng thuộc loại có tí đẹp trai ( các em hồi cấp 3 khen như vậy , tao còn được 2 em xinh vl ở trường tỏ tình ) ngoài ra thì tao là người ít nói , nói đúng hơn là ngại giao tiếp ngại tiếp xúc và thuộc kiểu đã đéo quen thì cạy mồm cũng k nói , tao đéo biết cách nc hay chủ động tiếp xúc với người lạ. và chính vì lý do đó nên tao cũng xin bố mẹ tao bằng được để lên cái nơi đất khách quê người thay đổi bản thân và tương lai .
về phần cái xóm trọ tao ở , tao học 1 trường ở ven ngoại thành, xóm có khoảng 20 phòng trọ, gọi là xóm chứ chủ nhà xây 1 cái nhà to đùng 3 tầng ở giữa, 3 dãy trọ xung quanh quay mặt vô nhà chủ, anh chị chủ nhà thì người nhà quê chân chất nhưng ruộng đất thì nhiều, nói chung thì cũng khá giả trong cái làng đó, anh chủ lúc tao ở đó thì khoảng 40 tuổi nhưng do lão rượu chè suốt ngày nên nhìn như ông già. sau này mới biết lão bị sơ gan , ung thư , bụng trương to như bụng cóc, nhưng lão quý tao lắm, nhiều pha đi chơi cùng lão mà tao nghĩ đéo bao h quên được, ông ấy đổ bệnh nặng mất khi tao chuẩn bị ra trường, nghĩ đến vẫn còn buồn. còn về các anh em trong xóm trọ thì toàn bộ hầu hết học trường tao, tao chơi chung với 4 đứa con gái cùng khoa , trong đó có 1 đứa tao coi là bạn thân , kèm theo mấy bà chị trong xóm trọ đều học cùng trường. sau tao sẽ kể hết về từng đứa và số tao hưởng thế nào...
về trường tao thì là trường dân lập mà. đéo cần thi thố gì xét học bạ là vô, được nhờ vả gửi gắm lên đây nên t cũng có quen 1 Ông anh có tiếng ở khu này , là bạn của thầy hiệu trưởng vì vậy nên cả thầy và thầy chủ nhiệm đều quý tao , thời gian đi nhậu với thầy còn nhiều hơn đi lên lớp , 4 năm đại học nhưng chỉ có cái năm đầu là chăm chỉ , còn đâu thì năm đéo nào cũng toàn chơi và chơi !
Truyện của tao là chuyện có thật, tao nhớ và kể lại , có thể tao sẽ thêm tí mắm tí mẻ để nó hay và sinh động hơn , chúng m cứ đọc rồi thoải mái chém gió, đm đéo thể tin là 12 năm ngoan hiền đến khi bước vào lớp 13 thì thần l** độ , bắt đầu những chuỗi ngày khai sáng cái tâm hồn non nớt tuổi đôi mươi của tao =))))
Năm nhất vào đại học trường tao học quân sự tại trường, và tất nhiên là toàn bộ khối tao đâu đó đc 3-400 đứa và được chia ra làm các tiểu đội. hồi đó đi học quân sự không phải tá túc tại trường mà theo kiểu học xong hết giờ ai về nhà đó bọn tao đa phần thuê trọ ngoài , chỉ có 1 số bộ phận là chúng nó ở lại ký túc xá của trường ( cái ký túc xá ám ảnh vcl. sau dần dần tao kể cho nghe ) .
đm đi học quân sự, tướng người tao đô con ,có quen biết nên thầy chủ nhiệm dắt vô nói với ông thầy dậy quân sự cho làm tiểu đội trưởng dặn luôn ông là nâng đỡ bảo ban mà tao thì lầm lỳ ít nói lần đầu tiên tao phá bỏ cái lớp vỏ của mình để hoàn thành tốt trách nhiệm,
ngày đầu lên gọi là nhận tiểu đoàn lập cái nhóm zalo sinh hoạt , trong đoàn tao thì 6 nam 4 nữ đại loại đéo có đứa nào xinh nên tao cũng k quan tâm lắm , ra sân nghe hướng dẫn các thứ nắng vcl. đến nghỉ trưa vào căng tin trường , tao có cảm giác có người cứ nhìn tao , mà khi tao quay ra thì thấy mọi thứ vẫn sinh hoạt bình thường đéo có gì thay đổi . vì nắng nôi mệt nên ngồi gục mẹ nó ở bàn căng tin ngủ quên , đang mơ màng thì có người lay lay vai tao :
Bạn ơi ?
Bạn ơi dậy đi đến giờ tập trung rồi .
Tao ngước lên thì thấy 1 em xinhh vlll , em trắng, 2 mắt to tròn , kiểu mắt mà mấy ông hay gọi là mắt bồ câu trâu ấy. màu mắt màu nâu giống mắt tao.
Tao không biết nói gì cứ nhìn chằm chằm như vậy thì em ấy có vẻ đỏ mặt rồi chạy ra ngoài luôn, nhìn từ sau thì em khoảng tầm 1m6 , mặc bộ quần áo quân sự rộng thùng thình nhưng dù cái quần rộng thì vẫn đéo che được cặp mông mà đéo bao h tao quên được, vì em ấy chạy đi nên nó nẩy tưng tưng , cặp mông ấy cũng là hình ảnh mà thật sự đéo bao h tao quên được cho đến tận bây giờ .
Lúc đó nhìn căng tin còn đâu đó 2-3 thằng ngồi lại hút thuốc , tao đứng lên ra thanh toan tiền xong chạy nhanh ra sân tập trung .
Ra sân thấy đã đứng thành các hàng nghiêm chỉnh rồi. tao vào đầu hàng đứng và lại xuất hiện cái cảm giác có người nhìn , tao mải chú ý đến việc đó nên quên luôn nghe theo hiệu lệnh của ông thầy quân sự.
Đm ông bắt tao chạy 5 vòng sân, tiểu đội trưởng mới đề xuất mà không chịu làm gương , không tập trung sớm . học quân sự mà nên mấy cái này nghiêm lắm.
Đm trời thì nắng vcl mà bắt chạy 5 vòng cái sân rộng thênh thang, đéo hiểu nâng đỡ cái kiểu gì , thế là hậm hực lao ra chạy , vào vừa ngồi xuống nghỉ thì có người ở sau võ vỗ vào vai ……
Tao nghỉ trưa. Thấy đọc ổn hay thích mạch truyện kiểu này thì chấm cho tao có động lực viết thêm. Sau sẽ là nhiều tình tiết nóng vl nóng , nhiều trường hợp tao tưởng chỉ có ở trong Phim … và tao nhắc lại là truyện có thật, tao nhớ và kể lại ...
4 năm đại học của tao mọi thứ đều thuận lợi dù không sung túc về tiền bạc nhưng gái gú vây quanh khá nhiều, như tiêu đề tao bị cuốn vào những mối quan hệ tình cảm phức tạp, rồi có những tình huống mà bản thân tao cũng đéo thể tưởng tượng ra , nó như trên phim vậy, và cũng có nhiều người để lại cho tao những ký ức tao không thể quên.
BẮT ĐẦU ...
Nói sơ qua về tao và chỗ tao trú chân 4 năm đại học , tao là con út , trên tao có 1 chị , hoàn cảnh gia đình thì bình thường thôi , tao hồi cấp 3 thì cũng thuộc loại có tí đẹp trai ( các em hồi cấp 3 khen như vậy , tao còn được 2 em xinh vl ở trường tỏ tình ) ngoài ra thì tao là người ít nói , nói đúng hơn là ngại giao tiếp ngại tiếp xúc và thuộc kiểu đã đéo quen thì cạy mồm cũng k nói , tao đéo biết cách nc hay chủ động tiếp xúc với người lạ. và chính vì lý do đó nên tao cũng xin bố mẹ tao bằng được để lên cái nơi đất khách quê người thay đổi bản thân và tương lai .
về phần cái xóm trọ tao ở , tao học 1 trường ở ven ngoại thành, xóm có khoảng 20 phòng trọ, gọi là xóm chứ chủ nhà xây 1 cái nhà to đùng 3 tầng ở giữa, 3 dãy trọ xung quanh quay mặt vô nhà chủ, anh chị chủ nhà thì người nhà quê chân chất nhưng ruộng đất thì nhiều, nói chung thì cũng khá giả trong cái làng đó, anh chủ lúc tao ở đó thì khoảng 40 tuổi nhưng do lão rượu chè suốt ngày nên nhìn như ông già. sau này mới biết lão bị sơ gan , ung thư , bụng trương to như bụng cóc, nhưng lão quý tao lắm, nhiều pha đi chơi cùng lão mà tao nghĩ đéo bao h quên được, ông ấy đổ bệnh nặng mất khi tao chuẩn bị ra trường, nghĩ đến vẫn còn buồn. còn về các anh em trong xóm trọ thì toàn bộ hầu hết học trường tao, tao chơi chung với 4 đứa con gái cùng khoa , trong đó có 1 đứa tao coi là bạn thân , kèm theo mấy bà chị trong xóm trọ đều học cùng trường. sau tao sẽ kể hết về từng đứa và số tao hưởng thế nào...
về trường tao thì là trường dân lập mà. đéo cần thi thố gì xét học bạ là vô, được nhờ vả gửi gắm lên đây nên t cũng có quen 1 Ông anh có tiếng ở khu này , là bạn của thầy hiệu trưởng vì vậy nên cả thầy và thầy chủ nhiệm đều quý tao , thời gian đi nhậu với thầy còn nhiều hơn đi lên lớp , 4 năm đại học nhưng chỉ có cái năm đầu là chăm chỉ , còn đâu thì năm đéo nào cũng toàn chơi và chơi !
Truyện của tao là chuyện có thật, tao nhớ và kể lại , có thể tao sẽ thêm tí mắm tí mẻ để nó hay và sinh động hơn , chúng m cứ đọc rồi thoải mái chém gió, đm đéo thể tin là 12 năm ngoan hiền đến khi bước vào lớp 13 thì thần l** độ , bắt đầu những chuỗi ngày khai sáng cái tâm hồn non nớt tuổi đôi mươi của tao =))))
Năm nhất vào đại học trường tao học quân sự tại trường, và tất nhiên là toàn bộ khối tao đâu đó đc 3-400 đứa và được chia ra làm các tiểu đội. hồi đó đi học quân sự không phải tá túc tại trường mà theo kiểu học xong hết giờ ai về nhà đó bọn tao đa phần thuê trọ ngoài , chỉ có 1 số bộ phận là chúng nó ở lại ký túc xá của trường ( cái ký túc xá ám ảnh vcl. sau dần dần tao kể cho nghe ) .
đm đi học quân sự, tướng người tao đô con ,có quen biết nên thầy chủ nhiệm dắt vô nói với ông thầy dậy quân sự cho làm tiểu đội trưởng dặn luôn ông là nâng đỡ bảo ban mà tao thì lầm lỳ ít nói lần đầu tiên tao phá bỏ cái lớp vỏ của mình để hoàn thành tốt trách nhiệm,
ngày đầu lên gọi là nhận tiểu đoàn lập cái nhóm zalo sinh hoạt , trong đoàn tao thì 6 nam 4 nữ đại loại đéo có đứa nào xinh nên tao cũng k quan tâm lắm , ra sân nghe hướng dẫn các thứ nắng vcl. đến nghỉ trưa vào căng tin trường , tao có cảm giác có người cứ nhìn tao , mà khi tao quay ra thì thấy mọi thứ vẫn sinh hoạt bình thường đéo có gì thay đổi . vì nắng nôi mệt nên ngồi gục mẹ nó ở bàn căng tin ngủ quên , đang mơ màng thì có người lay lay vai tao :
Bạn ơi ?
Bạn ơi dậy đi đến giờ tập trung rồi .
Tao ngước lên thì thấy 1 em xinhh vlll , em trắng, 2 mắt to tròn , kiểu mắt mà mấy ông hay gọi là mắt bồ câu trâu ấy. màu mắt màu nâu giống mắt tao.
Tao không biết nói gì cứ nhìn chằm chằm như vậy thì em ấy có vẻ đỏ mặt rồi chạy ra ngoài luôn, nhìn từ sau thì em khoảng tầm 1m6 , mặc bộ quần áo quân sự rộng thùng thình nhưng dù cái quần rộng thì vẫn đéo che được cặp mông mà đéo bao h tao quên được, vì em ấy chạy đi nên nó nẩy tưng tưng , cặp mông ấy cũng là hình ảnh mà thật sự đéo bao h tao quên được cho đến tận bây giờ .
Lúc đó nhìn căng tin còn đâu đó 2-3 thằng ngồi lại hút thuốc , tao đứng lên ra thanh toan tiền xong chạy nhanh ra sân tập trung .
Ra sân thấy đã đứng thành các hàng nghiêm chỉnh rồi. tao vào đầu hàng đứng và lại xuất hiện cái cảm giác có người nhìn , tao mải chú ý đến việc đó nên quên luôn nghe theo hiệu lệnh của ông thầy quân sự.
Đm ông bắt tao chạy 5 vòng sân, tiểu đội trưởng mới đề xuất mà không chịu làm gương , không tập trung sớm . học quân sự mà nên mấy cái này nghiêm lắm.
Đm trời thì nắng vcl mà bắt chạy 5 vòng cái sân rộng thênh thang, đéo hiểu nâng đỡ cái kiểu gì , thế là hậm hực lao ra chạy , vào vừa ngồi xuống nghỉ thì có người ở sau võ vỗ vào vai ……
Tao nghỉ trưa. Thấy đọc ổn hay thích mạch truyện kiểu này thì chấm cho tao có động lực viết thêm. Sau sẽ là nhiều tình tiết nóng vl nóng , nhiều trường hợp tao tưởng chỉ có ở trong Phim … và tao nhắc lại là truyện có thật, tao nhớ và kể lại ...